Editor: Darlingggg
Beta: Las
Tối qua, Qua Việt Tú phải bỏ thuốc an thần vào sữa bò nhiều hơn một nửa so với bình thường, liều thuốc an thần nhiều hơn một nửa kia khiến cho cô không thể dậy sớm theo chuông báo thức đồng hồ được.
Nhìn đồng hồ báo thức.
Chết rồi, chết rồi. Bình thường giờ này cô đã cùng ông ngoại đạp xe xuống núi.
Không thèm rửa mặt, vội vội vàng vàng mở cửa phòng.
Theo lời quản gia Qua Việt Tú mới biết, hôm nay 6 giờ 40 ông ngoại cũng khởi hành như bình thường, người đạp xe leo núi cùng ông chính là Tống Du Liệt, Trương Thuần Tình cũng đi theo.
Trở về phòng, rửa mặt chải đầu xong.
Đứng trước cửa sổ, từ chỗ này có thể thấy được con đường núi mà cô và ông ngoại thường xuyên cùng nhau đạp xe.
Ba người kia rất nhanh đã xuất hiện trong tầm mắt của Qua Việt Tú
Ông ngoại ở giữa, Tống Du Liệt và Trương Thuần Tình một trái một phải đi theo ông, hình ảnh rất hòa hợp, trong mơ hồ, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng cười của cô gái trẻ.
Trương Thuần Tình đang cười, ông ngoại cũng đang cười.
Xem ra, với ông ngoại, đây là một buổi sáng vui vẻ, nếu buổi sáng này mà còn có thể thấy Đống Đống ngoan ngoãn đứng một bên chờ ông, nói với ông một câu "Chào buổi sáng, ông ngoại" thì càng hoàn mỹ.
Đứng chờ ở cửa lớn.
Nụ cười đã chuẩn bị lập tức ngưng lại trên khóe môi khi nhìn thấy Trương Thuần Tình đạp chiếc xe đạp kia.
Qua Việt Tú có một tật xấu là cô rất ghét người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801464/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.