Editor: Las the leaf
"Đống đống" "Đống đống"
Hai tiếng Đống Đống chồng lên nhau, nho nhỏ từ bên tai, cao vút đến từ đỉnh đầu cô.
Phát ra từ đỉnh đầu rõ ràng là từ ông ngoại.
Hoang mang rối loạn, tay đẩy người trên người mình ra, nhưng lại chỉ đụng toàn là không khí, lại đẩy, lòng bàn tay cũng chỉ toàn là không khí.
Trong lòng bỗng trầm xuống.
Mở mắt ra, chỉ có một tiếng Đống Đống, chỉ có một người gọi cô là Đống Đống, người còn lại gọi cô là Đống Đống đi đâu rồi?
Đôi mắt lướt xung quanh, không có, sao đột nhiên lại không thấy đâu rồi?
Đôi mắt lại đảo một vòng, vẫn không có, lại nhìn bên cạnh, cũng không có ai, nhìn ngây ngốc vị trí bên cạnh mình.
Tiếng Đống Đống thứ hai kéo Qua Việt Tú trong trạng thái hỗn độn trở về
Tập trung lại, ông ngoại nhìn cô, bên cạnh ông ngoại còn có trưởng trấn
Nhanh chóng đứng dậy, gọi một tiếng "Ông ngoại" trước, sau đó gọi "Bác trưởng trấn"
Ông ngoại hỏi cô, Đống Đống lúc nãy con ở đây cười cái gì vậy?
"Không....con đâu có cười". Đáp
Ban đêm, chọn một ngăn kéo bình thường rất ít mở ra, Qua Việt Tú bỏ hộ chiếu, CMND, chứng nhận phóng viên v.v vào một cái túi rồi ném vào trong đó, mắt không nhìn thấy tâm không phiền
Hộ chiếu trở về đúng chủ, Tống Du Liệt đã làm một chuyện cực kỳ đúng.
Nhưng cái chuyện đúng đắn này khiến cô làm trò cười cho trưởng trấn.
Trong mắt cư dân ở trấn Mossan, cô là một cô gái rất bình thường, ở đây bọn họ rất quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801461/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.