Editor: Las the leaf
Người ở nhà ăn công cộng đã đi gần hết, trong lòng Trương Thuần Tình có chút buồn phiền, xem ra hôm nay cô không thể nhìn thấy Tống Du Liệt, trong lúc đang suy nghĩ, một bóng dáng thân thuộc từ xa đang đến gần.
Câu "Trương Thuần Tình" gần ngay trước mắt.
Hoàn hồn
Tống Du Liệt đang cười như không cười nhìn cô.
Nhớ lại những từ lớn gan hôm qua ở văn phòng anh, khuôn mặt cô nháy mắt đỏ lên, mạnh mẽ xoa xoe gương mặt, đôi mắt lần tìm vết thương trên cánh tay anh, vẫn còn đang băng vải.
"Tay đỡ hơn chút nào không?". Hỏi
Giơ tay đang quấn băng lên, Tống Du Liệt làm vài động tác, nhìn động tác thì hình như vết thương nhẹ, nhưng.....sắc mặt lại có quan hệ trực tiếp với mấy động tác đó.
Trong lòng thở dài một hơi, nói: "Bị thương không thể uống rượu."
Lời này vừa nói ra, liền lộ tẩy lúc cô ăn cơm trưa đã làm gì.
"Tôi không có uống rượu". Anh nói
Không uống thì tốt, nhưng hôm nay không uống cũng không có nghĩa ngày mai không uống, Tống Du Liệt có rất nhiều tiệc xã giao, giọng nói rõ ràng, nói "Trước khi miệng vết thương khỏi hẳn thì không được uống rượu"
Câu "được" trả lời không phải rất to, cũng không nhỏ, không ôn nhu không lãnh đạm, nhưng....con tim vì một câu trả lời ngắn này mà nhảy nhót vui vẻ.
Cô bảo anh vết thương chưa khỏi thì không được uống rượu, anh đồng ý với cô, nói được
Thế là.
Trong lúc vênh váo đắc ý, bảo Tống Du Liệt tay chưa lành không được lái xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801459/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.