Editor: Las the leaf
Hành động dây dưa đó làm áo choàng của cô rơi xuống, một chân của cậu dẫm trên chiếc áo của cô, chiếc áo bây giờ thật không dám nhìn, có một chiếc cúc áo sơ mi của cô rơi xuống, cơn gió đêm từ trên ngọn cây thổi xuống, xen lẫn hơi lạnh của sương đêm đầu đông, trước ngực bỗng cảm thấy lạnh lẽo.
Ngẩng đầu, cậu cũng phát hiện cúc áo kia, là cúc áo của ai rơi xuống? Cũng chỉ có hai người họ đứng dưới cây, khẳng định không phải cúc áo của cậu rơi xuống, chậm rãi ngẩng đầu, trước tiên phải tìm vị trí vốn có của cúc áo, thật ra có hai chiếc cúc áo rơi xuống, một chiếc cũng không biết rơi xuống đâu rồi, sau đó, ánh mắt cũng không dời đi nữa.
Tim đập loạn
Đôi mắt đó rời khỏi ngực của cô, dần dần cảm thấy còn ngượng hơn cái đêm sương đầu đông đó, không, không phải đêm sương đó, rõ ràng là tháng bảy đổ lửa mà, nếu không tin, thử duỗi tay ra, sẽ cảm nhận được mồ hôi đang thấm ra.
(Lưu ý của editor: vì A Tú bị tâm thần phân liệt nên đôi khi suy nghĩ cứ loạn xạ ngầu, đặc biệt là khi chị đang bối rối)
Hoảng loạn, không biết làm sao.
Một giọng nói dẫn dắt cô, tay run rẩy cử động, vươn ra che tầm mắt cậu. Trong lòng không rõ vì sao, bị Khiết Khiết nhìn nửa tiếng cũng không sao, lúc này đến lượt Tống Du Liệt thì một giây cũng đủ khiến cô đứng không vững, ngồi cũng không xong, trong lòng thật sự hoảng loạn, nhưng cái loại hoảng loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1801451/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.