Editor: Yuè Yī[email protected]
Note: Mọi chú thích bằng * đều được thêm bởi editor.
Dải váy của Hằng Nga tiên tử còn lượn quanh người, bó hoa trong tay Qua Việt Tú rơi xuống, nhìn mũi chân của mình không hề chớp mắt. Dải váy cách mũi giày của cô cùng lắm là vài cm, nó đặt ở trên cỏ, thoạt nhìn còn phải mềm mại hơn cả chồi cỏ non của ngày xuân.
Cô nhận ra dải váy, mẹ rất ít khi thích thứ gì đó trong mọi thứ trên thế giới này, cho dù là thích một lần cũng không thích lại lần thứ hai.
"Orfina là một người đơn giản." Một nghệ thuật gia - bạn của mẹ đã đánh giá mẹ như thế, vị này còn nói, thích một lần không được gọi là thích.
Qua Việt Tú cảm thấy lời này cũng đúng, lấy một thí dụ, lấy kiểu dáng chiếc váy ngủ mà mẹ đang mặc trên người mà nói, mẹ mặc vào cuối tuần, những bộ quần áo trang phục đều ở lại trong phòng chứa quần áo của mẹ với thời gian ít tới đáng thương, từng bộ trang phục đều được đưa tới rồi mang đi. Vậy đây không phải là thích thì là gì.
Giờ này khắc này, mẹ mặc chiếc váy yêu thích nằm ở trên cỏ, đây cũng là việc mẹ thường làm. Mẹ rất thích nằm ở trên cỏ, chẳng làm gì hết, trong tay cầm rượu, nhưng đại đa số chuyện này đều xảy ra vào buổi tối.
Trong khoảng thời gian ngắn, Qua Việt Tú không biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra. Nghĩ mãi mà không ra chuyện gì, mãi cho đến khi tiếng hét thất thanh chói tai như đâm thủng màng nhĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/155642/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.