“Đát đát đát…” Tiếng vó ngựa của thiên quân vạn mã trên quan đạo truyền đến, ánh sáng rạng đông yếu ớt chiếu xuống, có thể thấy được những đám mấy bụi mờ nhạt ở xa xa; rất nhanh, rất nhiều kỵ binh xuất hiện trên đường chính, đứng đầu là một nam tử thân áo giáp màu đen, khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ. Ánh mắt hắn lạnh lùng thâm trầm nhìn ra phía tiền phương, không ngừng giục ngựa về phía trước.
“Hú!” Ở một hẻm núi, nam tử kìm cương ngựa, đám đông theo sau hắn cũng dừng lại.
“Hoàng Thượng! Phía trước chính là Chu Vân Sơn, theo tim tức từ thám tử, Đông Hán đã chiếm được năm thành lớn, nếu cứ theo hướng này tiến công, không quá mười ngày sẽ đến đây!” Hàn Vân Phi giục ngựa tiến lên nói. Mấy ngày liền không ngừng lên đường đã khiến sắc mặt hắn có chút trắng bệch, môi khô nứt ra.
“Ừm!” Hiên Viên Tuyệt gật đầu, ánh mắt đảo qua ngọn núi bên kia, trong đầu hiện ra bản đồ địa hình đã thuộc nằm lòng: “Đại quân đóng quân ở Chu Vân Sơn, trước nghỉ ngơi hồi phục sức lực, sau sẽ lại xuất phát!”
“Vâng!”Lãnh Nguyệt và Lãnh Diễm lập tức đi truyền lệnh.
Hàn Vân Phi đồng ý gật đầu, đại quân mấy ngày liền hành quân gấp rút, nếu như trực tiếp cùng quân Đông Hán giao chiến lúc này, một phần thắng lợi cũng không có!
Năm mươi vạn đại quân đóng quân trong núi Chu Vân, còn Hiên Viên Tuyệt mang theo một vạn kị binh còn lại đi đến một thị trấn phía trước, gọi là trấn Diệp Dương.
“Hoàng Thượng! Người nghỉ ngơi một chút đi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-nhat-thien-kim-hoang-hau/563844/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.