Thiên Thanh Hoàng không ngờ là, nơi bọn họ tới lại là chi mộ thần nữ của hiến tế tộc. Nếu nàng không đoán sai thì bộ quần áo trên người bọn họ là của tộc hiến tế! Thiên Thanh Hoàng nhìn Hiên Viên Tuyệt một thân áo trắng, nói thật, đây là lần đầu tiên nàng thấy Hiên Viên Tuyệt mặc quần áo khác màu đen, nhưng cũng không ngờ khí phách uy nghiêm đến vậy, hơn nữa còn có vài phần trích tiên, thoạt nhìn rất được. Người xưa nói không sai: bộ dạng đẹp mặc gì cũng đẹp!
“Tuyệt! Để ta tự đi được không?” Thiên Thanh Hoàng bất đắc dĩ nói, hắn cứ cố chấp ôm nàng như vậy thật không biết nói gì, tuy thương thế đã tốt hơn nhưng đi đường xa cũng sẽ mệt.
“Để rồi nàng lại đẩy ta ra đi mạo hiểm một mình sao!” Hiên Viên Tuyệt nói, ngữ khí không vui, cứ nghĩ đến việc ban nãy là tâm hắn lại đau, còn hơn cả bị lăng trì.
Thiên Thanh Hoàng trong lòng bất đắc dĩ: thật cố chấp!
Vừa mới đi đến cửa động, chợt nghe có người đọc cái gì đó, nếu đoán không sai thì đây hẳn là kinh văn hiến tế của Nam Hoang.
“Xem ra hiện tại không thể ra ngoài!” Từ thần nữ chi mộ đi ra mà bị bắt gặp thì không cần nghi ngờ cũng sẽ trực tiếp thành kẻ địch cho bọn họ đuổi giết.
“Bên này!” Hiên Viên Tuyệt ôm Thiên Thanh Hoàng chợt lóe, hai người xuất hiện sau một tấm đá lớn bên ngoài chi mộ thần nữ, bởi vì những người đó đều nhắm mắt đọc kinh văn nên hành động nhanh chóng này không gây chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-nhat-thien-kim-hoang-hau/563830/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.