Nhưng khi Thiên Thanh Hoàng nhìn thấy người đang nằm trên mặt đất, nàng biết mình đã tới chậm!
Phía trước, Tiêu Ngôn đến sớm hơn đang đưa lưng về phía Hoan Lạc, mà đối diện với hắn là một mãng xà chừng mười thước. Hai mắt nó đỏ đậm, không ngừng hộc tâm tử đối chọi với Tiêu Ngôn, muốn xuống tay nhưng lại như đang sợ hắn.
“Hoan Lạc!” Thiên Thanh Hoàng đi tới bên người Hoan Lạc, cẩn thận ôm nàng kiểm tra, lúc này mới tạm yên tâm: “Thật may, chỉ là hôn mê!”
“Tê tê…” Mãng xà nôn nóng bất an di động thân thể qua lại, tiếng động đứt quãng vang lên càng làm nó phát điên.
Cuối cùng, mãng xà liền hung hăng cắn về phía Tiêu Ngôn, cái đuôi cường lực cũng quét qua, động tác không có nhiều tiếng vang, chỉ có tiếng xé gió a a.
Tiêu Ngôn phi thân nhảy lên, muốn đánh một chưởng xuống đầu rắn, nhưng mãng xà lại giảo quay đi, dùng đuôi quất lại, Tiêu Ngôn chỉ đành lui ra phía sau, mũi chân điểm xuống đón nhận, tốc độ lần kế tiếp lại nhanh hơn, đuôi rắn còn chưa quay lại, hắn đã đánh một chưởng vào thân rắn, nhưng con rắn này lại như không có cảm giác, xoay một cái lại xuất động.
Tiêu Ngôn hiển nhiên cũng nhìn ra con rắn này có điểm kỳ lạ, lui lại phạm vi con rắn không thể công kích nghĩ đối sách.
Thiên Thanh Hoàng đặt Hoan Lạc xuống, rút huyền thiết chủy thủ ra, hàn khí lạnh lẽo lập tức lan tràn; xoay người nhảy ra đứng trước mặt mãng xà, trong ánh mắt mang theo ngoan độc, súc sinh này dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-nhat-thien-kim-hoang-hau/563825/quyen-2-chuong-24-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.