Thiên Thanh Hoàng nhìn người tới thì sửng sốt, một thân long bào, vẻ mặt hàn sương kia không phải Hiên Viên Tuyệt sao? Cặp con ngươi sâu thẳm lúc này phức tạp vô cùng, có phẫn nộ, có bị thương, có quyết tuyệt, có áp lực… uy áp cường đại làm nàng thấy khó thở.
“Hoàng Nhi! Ngươi quen?” Hoa Úc vẫn cười, nhưng trong mắt lại không có độ ấm, đây chính là bộ dáng khi hắn đối mặt với người ngoài. Ngoại trừ khi ở cùng Thiên Thanh Hoàng hắn chân thật cười, thì những thời điểm khác đều có sát ý.
“Ta không tin ngươi không đoán được thân phận của hắn!” Ánh mắt Thiên Thanh Hoàng không dời Hiên Viên Tuyệt, tay phải đặt trên tay Hoa Úc, Hoa Úc biết Thiên Thanh Hoàng đang ngăn cản hắn ra tay, nhưng ở trong mắt Hiên Viên Tuyệt lại biến thành Thiên Thanh Hoàng lựa chọn Hoa Úc, trong mắt càng thêm khắc sâu đau đớn.
Ánh mắt dừng trên người Hoa Úc, đây là nam nhân hắn đã sớm muốn gặp nhưng vẫn không có cơ hội, không ngờ sẽ gặp trong hoàn cảnh này! Nhưng quả nhiên như trong lời đồn, bất quá chỉ khi chân chính thấy mới cảm giác được hắn có bao nhiêu yêu mị. Không biết nam nhân như vậy trưởng thành như thế nào.
Đồng thời khi Hiên Viên Tuyệt đánh giá Hoa Úc, Hoa Úc cũng đánh giá nam nhân này. Khuôn mặt? Trước mắt xem như đạt tiêu chuẩn, bất quá không đẹp bằng hắn, quá cứng ngắc! Dáng người? Ân! Cường tráng hơn hắn, nhưng hắn cũng không kém! Tính tình? Tựa hồ rất kém, toàn thân đều tản lãnh khí!
Một yêu một tiên, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-nhat-thien-kim-hoang-hau/563811/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.