“Ai! Mọi người có nghe chuyện toàn bộ người trong tiểu thôn trang bên cạnh mấy ngày trước bị vu nữ giết sạch không?!”
“Nghe nói đều chết do trúng kịch độc, vô cùng thê thảm a!”
“Còn có tất cả đều bị đào tim, thật đáng thương, không biết bọn họ sao lại chọc phải cái ma nữ kia!”
“Ai dám chọc vào vu nữ kia chứ, chỉ trách vận khí của bọn họ không tốt thôi!”
“Ai…”
Hiên Viên Địch nghe những người kia nói mà tay cầm đũa run run, một chút cũng không có khẩu vị ăn uống, ánh mắt bất đắc dĩ nhìn về phía người nhất điểm cũng không bị ảnh hưởng thong dong đưa đồ ăn lên miệng mà mếu máo: “Hoàng tẩu! Sao người còn nuốt trôi?”
Thiên Thanh Hoàng kỳ quái liếc hắn một cái: “Vì sao ta phải ăn không vào?”
Hiên Viên Địch bị nghẹn, lập tức đổi đề tài: “Hoàng tẩu người nói xem, những người đó thật sự do vu nữ giết?”
Thiên Thanh Hoàng ngay cả mí mắt cũng không nâng: “Ta không phải nàng ta, làm sao mà biết được?”
Hiên Viên Địch: …
Thiên Thanh Hoàng buông đũa, tiếp nhận chén canh Hoan Lạc đưa đến, nào biết vừa mới uống vào miệng còn chưa kịp nuốt, ánh mắt chạm đến thân ảnh ở cửa mà ‘Phốc!’ một cái phun sạch lên sàn nhà.
“Khụ khụ khụ…” Thiên Thanh Hoàng bị nghẹn mãnh liệt ho.
“Tiểu thư làm sao vậy?” Hoan Lạc cùng Hoan Hỷ vẻ mặt sốt ruột, các nàng chưa bao giờ thấy Thiên Thanh Hoàng thất thố như vậy.
“A! Tiểu nha đầu vì thấy ta nên kích động sao?” Thanh âm này không phải của Goyard thì của ai?
“Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-nhat-thien-kim-hoang-hau/563792/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.