“Tách ra ở đây đi.” Ngoại thành Tang thành, Thiên Thanh Hoàng thoải mái nhảy xuống lưng ngựa, nhẹ nhàng xoa xoa thắt lưng còn chút đau nhức, nhìn Hiên Viên Tuyệt nói.
Hiên Viên Tuyệt cũng xuống ngựa, tuy hắn đeo mặt nạ nhưng thoạt nhìn vẫn như trước bất phàm.
“Đêm nay ta đi tìm kiếm lệnh, nếu ngươi có hứng thú thì cũng đến đi, ta sẽ ở đây chờ ngươi!”
Thiên Thanh Hoàng không nói gì, quay đầu đi đến cửa thành, rất nhanh biến mất trong biển người mờ mịt.
Thẳng đến khi không nhìn thân ảnh nàng, Hiên Viên Tuyệt mới thu hồi ánh mắt, thanh âm trầm thấp lộ ra khẳng định: “Ngươi nhất định sẽ đến!”
“Tiểu thư không sao chứ?!” Trong một cái sân hẻo lánh, Thiên Thanh Hoàng vừa mới khóa đi vào đã bị Hoan Hỷ ôm chầm lấy, cao thấp kiểm tra xem có thiếu một miếng thịt hay không.
“Được rồi! Ta không sao!” Thiên Thanh Hoàng xoa bóp khuôn mặt bánh bao, cười với nàng một cái an tâm.
“Tiểu thư! Là người quen sao?” Hoan Lạc cũng vẻ mặt lo lắng.
“Ân! Là Vu nữ Vô nhai, nhưng đã đi rồi.” Thiên Thanh Hoàng nói.
“Cái gì? Là Vu nữ Vô nhai?” Ở cách đó không xa, Hiên Viên Địch la hoảng lên, một đôi ánh mắt trừng lớn như chuông đồng: “Người nói hôm nay chúng ta thiếu chút nữa gặp Vu nữ Vô nhai?”
“Làm sao vậy?” Tuy rằng có rất nhiều người sợ Goyard, nhưng có cần phản ứng lớn như vậy không?
“Làm sao vậy?! Hoàng tẩu không biết cái vu nữ Goyard gì đó thích lấy lòng người sao?” Dứt lời còn nhìn chỗ trái tim Thiên Thanh Hoàng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-nhat-thien-kim-hoang-hau/563789/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.