Đêm, mọi vật đều tĩnh lặng. Một thân hắc y từ phía bên ngoài cửa sổ nhảy ra, thân ảnh Tri Nhã như con chim yến, lặng yên rời khỏi.
Phía ngoài gió lạnh thổi tới chiếc cổ nhỏ xinh đẹp, cảm giác hành tẩu trong đêm dần có lại, dường như lữ hành đêm khuya. Tri Nhã cong khoé miệng lên.
Đêm tối, chính là thiên hạ của nàng.
Thân ảnh từ trên tường nhảy xuống, Tri nhã khéo léo nhảy tới chỗ Hiên Viên Uyên. Chưa từng có người nào khiến nàng cảm thấy hứng thú như tên Hiên Viên Uyên kia.
Huống chi… Bên môi vô ý cong lên, nội dung trong phong thư, nàng cảm thấy rất hào hứng.
Nhẹ nhàng tránh thoát mỗi thị vệ, Tri Nhã xoay người nhảy vào cửa sổ. Giữa ánh sáng chập chờn từ ngọn nến, tiếng nói chuyện mơ hồ truyền tới bên tai, Tri Nhã vô ý đi đến phía giọng nói phát ra.
Một giọng nam xa lạ đè nén phẫn nộ: “Ngươi là kẻ ngốc à? Biết rõ nội lực của ngươi không có khả năng vẫn ngăn chặn độc trong người, còn không mau lấy giải dược trong thân thể nha đầu Phượng gia kia ra, ban đầu là để cứu mạng của nàng, hiện tại ngươi đừng kiếm cớ với ta!”
Tri Nhã khẽ cau mày, nghe khẩu khí người kia, chẳng lẽ Hiên Viên Uyên đột nhiên chuyển thành tóc bạc thực sự có liên quan tới mình? Nghĩ đến những quái dị lần đầu tiên gặp mặt, tất cả đầu mối không ngừng liên tiếp hiện lên, động tác không khỏi ngừng lại.
Giọng Hiên Viên Uyên hơi cuồng vọng, trôi dạt đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-ngao-the-cuong-phi/2385979/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.