Edit: Ngân Đường
Beta: Sally
Tấm màn đen bao phủ, gió mát phơ phất, duy chỉ lưu lại ngôi sao chói mắt, lóng lánh. Người trong cung đình dần dần tán đi, Phượng Hạo không thể ly khai đó là tất nhiên. Tri Nhã ngồi không trên xe ngựa, bên môi câu tia cười. Nàng tuy rằng không biết trong hoàng cung xảy ra chuyện gì, thế nhưng nàng đã định trước trở thành một con cờ bọn họ áp chế Phượng Hạo.
Mà hoàng thượng, tuyệt đối muốn đem nàng khống chế trong tay! Môi mỏng trong trẻo nhưng lạnh lùng phun ra câu: Buồn chán….
Quản gia tựa hồ cũng ý thức được điểm này, cả người ngồi ở trước ngựa vẫn luôn lạnh run. Đột nhiên một đôi tay ấm áp cầm thật chặc tay run rẩy của lão, lão mới phát hiện tiểu thư nhìn lão đã rất lâu rồi.
“Tiểu thư…”
“Có cái gì mà sợ?” Tri Nhã lộ ra nửa mặt, vẫn là mạn bất kinh tâm, đóng chặt hai tròng mắt lại.
Tới!!!
Trong sát khí nồng đậm, hơn mười người vọt tới, người mặc dù không nhiều lắm, nhưng bọn chúng đều là cao thủ.
Khóe miệng Tri Nhã cười nhạt, nếu tới, vậy cũng đừng nghĩ an tĩnh trở lại.
“Các ngươi ở tại chỗ này, không được di động!” Tri Nhã chậm rãi hộc ra một câu. Thậm chí không để cho quản gia suy tính thời gian, cả người mềm mại giương lên, bay đi.
Nếu người tới không biết võ, nàng tất nhiên sẽ không lấy tánh mạng của bọn họ.
Thân ảnh vững vàng rơi vào tiền phương. Ánh trăng yên lặng chiếu tia sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-ngao-the-cuong-phi/2385974/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.