Lục Đào đang định lôi Nhân Tế Nhi ra thì đã thấy cô nàng chủ động “Ác nhân cáo trạng trước”.
“Lão gia, nô tỳ có chuyện muốn nói!” Nhân Tế Nhi quỳ gối trước mặt Uất TrìVăn Cảnh, rối rắm nói: “Vốn nô tỳ sợ phá hỏng thanh danh của ngài cùngTướng quân phủ nên còn do dự có nên nói ra bí mật này hay không, nhưngchuyện tới nước này ······”
Vừa nghe có bí mật, lỗ tai ai nấy đều vội vàng dựng thẳng lên.
Trong mắt lóe ra ám quang, Uất Trì Văn Cảnh trầm giọng: “Có chuyện gì, nói!”
Nhân Tế Nhi hít một hơi thật sâu, nói năng khí phách: “Kỳ thật, Nhị cô nương và Tam công tử không phải cốt nhục của ngài!”
Ầm!
Một luồng sấm sét vang trời đánh thẳng vào đầu óc mọi người!
Tất cả đều có vẻ không dám tin, ánh mắt kinh ngạc mà giật mình đảo qua đảolại trên người Uất Trì Hàm Tranh rồi đến Uất Trì Văn Cảnh, quả là càngxem càng thấy không giống.
“Tiện nhân! Ngươi đang nói bậy bạ gìđó? Ta chính là con gái của phụ thân, con gái ruột!” Uất Trì Hàm Tranhdữ tợn quát tháo: “Nói, là ai sai ngươi tới hãm hại ta? Nếu không nóithật ra, ta sẽ giết đồ tiện nhân nhà ngươi!”
Nói xong, Uất TrìHàm Tranh làm bộ chuẩn bị lao lên, cũng may Tần Nhu kịp thời kéo lại,nếu không thân xác trần truồng dơ bẩn đã bại lộ hết.
“Lão gia, ngài đừng nghe con tiện nhân ấy nói bậy! Tranh nhi và Duẫn nhi thực sự là cốt nhục của ngài mà!”
Cố nén kinh hoảng, Tần Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-kim-bai-yeu-hau/2792955/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.