Editor: Tư Di
Da đầu Mục Trạch Dương tê dạ, tuy hắn là sư phụ của Dạ Nguyệt Ly nhưng đồ đệ này có lúc âm trầm đến mức ngay cả hắn cũng có chút chống đỡ không nổi, hắn cau mày nói: "Ngươi cũng không phải không thấy dáng vẻ lúc đó của nha đầu, ta muốn nói một chứ không, nàng còn không hỏng tại chỗ sao?
Quả thực như vậy, người trong lòng hắn chưa từng khóc như vậy. Thật ra trong lòng Dạ Nuyệt Ly hiểu rõ hơn ai hết, trong lòng Mộ Dung Tiểu Tiểu mong đợi thế nào đối với hài nhi chưa ra đời này, nếu không, nàng cũng sẽ không hưng phấn một đêm không ngủ sau khi biết mình mang bầu, còn nói, sau khi sự tình này kết thúc, muốn một nhà vĩnh viễn ở cùng một chỗ.
Nếu đột nhiên cho nàng biết đứa bé khác thường, nàng sẽ thế nào? Dạ Nguyệt Ly không dám nghĩ, hắn hung hăng đánh một quyền lên tường, phát ra tiếng vang nặng nề, hắn không dùng chút nội lực nào vậy mà mặt tường lại lõm vào.
Mặt hắn hung ác nham hiểm đứng ở trước cửa dược phòng, môi mím chặt cứng như đá, con mắt đỏ rực nhìn chòng chọc vào dược trên bếp.
"Không phải ngươi là thần ý sao? Dược tốt cũng lấy ra đưa ngươi!"
"Ngươi cho rằng ta sẽ keo kiệt thuôc sao? Thay vì lo lắng tương lai sinh hạ đứa bé khác thường, tinh thần lại chán nản, lão đầu ta đề nghị…" Mục Trạch Dương tạm ngừng lại, quay mặt, không đành lòng nói: "Buông tha đứa bé này thôi, các ngươi còn trẻ, còn có thể lại sinh…"
"Câm miệng!" Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-dung-nga-su-muoi/1635553/chuong-108-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.