Editor: Tư Di
Mộ Dung Tiểu Tiểu nhìn xuống món ngon đang gắp đến miệng, không để ý tới sự dụ dỗ dịu dàng nhẹ ngàng của Dạ Nguyệt Ly, kiên quyết quay mặt đi: "Muội đã ăn no rồi."
Mặc dù còn muốn ăn nhưng bời vì Dạ Nguyệt Ly gắp cho nàng món măng giòn nàng yêu thích nhất nên nàng lại cảm thấy mất hứng không muốn ăn.
Nàng không khỏi chau đôi mày thanh tú, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên, không thể nuông chiều nam nhân! Giống như Dạ Nguyệt Ly, đối tốt với hắn, hắn liền được voi đòi tiên, cái gì cũng muốn quản, cả người nàng đều là của hắn, hắn còn không yên lòng cái gì? Luôn ăn dấm chua như vậy khiến nàng cực kỳ khó chịu.
Dạ Nguyệt Ly chăm chú nhìn dung nhan tinh sảo của người bên cạnh, híp cặp mắt đỏ rực thâm thúy tối tăm, hắn nói sâu xa: "Nếu như nha đầu không có khẩu vị, huynh không ngại ngay bây giờ ôm muộn trở về phòng, giúp muội "thực sự cho ăn no…"."
Tay Dạ Nguyệt Ly cầm đũa vẫn không bỏ xuống, giờ mập mờ nói nhỏ kèm hơi thở ấm áp phả vào vành tai Mộ Dung Tiểu Tiểu, trực tiếp khiến cơ thể mềm mại của nàng khẽ run, gương mặt nóng lên không cách nào khống chế được sắc đỏ từ mặt lan ra đến cổ, nàng tức giận quay đầu trợn trừng mắt nhìn Dạ Nguyệt Ly, môi anh đào mấp máy, lại thấy Dạ Nguyệt Ly cười như không cười ngắm nhìn nàng, ánh mắt thâm trầm mà tà mị, nàng cắn răng nghiến lợi thét lên: "Muội không ăn!"
Hình như còn chê mặt nàng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-dung-nga-su-muoi/1635535/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.