“Ngươi dám khẳng định hoàng huynh cũng thích ngươi, hay chỉ là mình ngươi có ý nghĩ muốn trao tất cả cho hoàng huynh?” Bắc Thần An không phải không não, chỉ là nàng cảm thấy biểu muội này nghĩ rất đơn giản, mẫu phi không đồng ý, hoàng huynh cũng không dám tùy ý làm bậy. Nàng ta cùng hoàng huynh từ nhỏ đã rất nghe lời mẫu phi. 
“Không, không, công chúa đừng hiểu lầm, chỉ là muốn tạo hiện trường giả thôi.” Mộ Dung Vũ Phỉ cuống quýt xua tay. 
“Cái gì gọi là hiện trường giả?” Bắc Tần An nhíu mày, nàng thật muốn nhìn xem, biểu muội này có thể nghĩ ra phương pháp gì vừa không khiến mẫu phi buồn bực, vừa giữ được thanh danh của hoàng huynh. 
“Công chúa giúp đỡ Vũ Phỉ?” Nàng ta nhẹ giọng hỏi, trên mặt mang theo sự cẩn thận, tựa như rất sợ Bắc Thần An trách cứ. 
“Ngươi hãy nói ta nghe một chút, chỉ cần không quá phận. Nhưng mà, việc này cùng chuyện lừa gạt tiểu nha đầu kia có quan hệ gì?” Bắc Thần không hiểu hai chuyện này có gì liên quan đến nhau? 
“Công chúa, chỉ cần Vũ Phi là người của biểu ca, thái hậu và hoàng thượng cũng không trách phạt Vũ Phỉ quá mức.” 
“Tốt, ngươi thử nói xem chế tạo hiện trường giả như thế nào?” 
Nàng ta đi tới gần Bắc Thần An, ghé tai thì thầm. 
Mà từ đầu tới cuối Bắc Thần An không ngờ rằng, ý nghĩ của mình bị người ta nắm trong tay, trong lòng chỉ tràn đầy ý nghĩ làm sao để tự tay giáo huấn nha đầu chết tiệt kia! 
Thu hồi suy nghĩ, Mộ Dung Vũ Phỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-dung-nga-su-muoi/1635464/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.