Chính là, nàng cũng không ngờ, Bắc Thần An quả thật chạy tới cáo trạng, đáng tiếc, Bắc Thần Nghiêu không để ý tới. 
Dạ Nguyệt Ly nhìn tiểu nha đầu đang gian trá cười trong lòng, nghĩ về những điều ám vệ hồi báo, nội tâm ấm áp, nha đầu kia chắc chắn còn chưa nhận ra là mình đang ghen, tính tình nàng cẩn thận như vậy thật sự không nghĩ rằng có thể làm ra hành động ngây thơ như thế. 
Màn đêm buông xuống. 
Người ám vệ ở trong cung còn chưa hoàn thành mệnh lệnh quay lại, Dạ Nguyệt Ly sau khi nghe báo cáo, đáy mắt lộ ra phiến hàn quang trắng muốt, khóe miệng ý cười quỷ mị. 
Ám vệ ở một bên như lọt vào hầm băng, hắn cũng không biết việc này có tác động gì, nhưng mà, chủ tử à…làm ơn đừng cười nữa, chỉ cần người cười một cái liền giống như sắp giết người. 
“Đi xuống đi, nghe mệnh lệnh mà làm việc.” 
Không khí lạnh lẽo tràn ngập quanh mình, ám vệ đã sớm muốn chạy thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của hắn, chỉ chờ hắn nói xong, ‘hưu’ một cái đã không thấy bóng dáng. 
Mộ Dung Tiểu Tiểu từ dục phòng đi ra đã thấy không khí này, đây là sao? Đôi lông mày nàng nhíu lại, sư huynh bao trở về sẽ nói chuyện với nàng, bây giờ tối rồi còn chưa nói? 
“Lại đây.” Dạ Nguyệt Ly nhẹ nhàng gọi, ôm thân thể của nàng đặt lên trên đùi, kiên nhẫn dùng nội lực giúp nàng hong khô tóc. 
“Sư huynh?” 
“Buổi tối ta mang muội đi xem kịch hay.” Khuôn mặt Dạ Nguyệt ly không chút thay đổi, tròng mắt hiện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-dung-nga-su-muoi/1635462/chuong-49-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.