editor: Vân Phiêu 
Dạ Nguyệt Ly luôn cùng người phía trước duy trì khoảng cách không đến một trượng, lướt qua tầng tầng mái hiên, cảnh sắc từ phồn hoa biến thành vắng vẻ, thẳng đến khi phòng ốc thưa thớt, người đi đường cũng không có, người phía trước mới dừng lại ở chỗ đất trống. 
Mộ Dung Tiểu Tiểu sắc mặt trầm tĩnh, không chút hoảng hốt. Từ lúc ở Liễu thành, nàng đã biết huyết môn môn chủ này vỗ công không kém, cũng nhờ vậy mà thiên không quyết mới có thể đột phá tầng thứ 4, đến bây giờ hắn cũng điểm huyệt nàng, người này chắc hiểu được không thể liều mạng cùng sư huynh đi. 
Dạ Nguyệt Ly đáp xuống, ánh mắt lạnh như băng sắc mặt ngoan lệ, “Mục đích?” 
“Tiêu dao trang chủ quả nhiên không thích nói, Die nd da nl e q uu ydo n nếu không sao vừa nhìn thấy bổn tọa đã kêu giết, cứ như thế bổn tọa không có thời gian cùng trang chủ ngồi xuống hảo hảo nói chuyện.” Ngữ khí pha chút bất đắc dĩ, sau một lúc lâu lại nói: “Cho nên bổn tọa mới nghĩ ra chiêu này.” Tay phải chậm rãi đặt trên vai Mộ Dung Tiểu Tiêu, ngón tay trỏ trong chiếc găng tay đen như có như không lướt qua hai má của Mộ Dung Tiểu Tiểu, chậc chậc thở dài: “Trang chủ thật có diễm phúc, tiểu mỹ nhân trưởng thành chắc hẳn xinh đẹp vô song, ánh mắt thật đẹp.” 
Cái bao tay thô ráp vuốt phẳng qua da thịt mềm mại của Mộ Dung Tiểu Tiểu, mang theo chút ngứa ngứa, trong mắt nàng lộ vẻ chán ghét, nàng ghét đụng chạm với người khác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-dung-nga-su-muoi/1635445/chuong-40-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.