Dạ Nguyệt Ly khôngbiết sau khi hắn rời đi được một lát, tiểu nha đầu đã đuổi theo ngườikhác, nữ nhân Đường Môn kia thật sự có bản lĩnh. 
Đến khi hắn nhận được tin tức lòng nóng như lửa đốt, nàng còn không quên cho hắnmột ‘ kinh hỉ lớn ’, nhìn đi, nhìn tiểu nha đầu trong lòng hắn đi. (Kinh hỉ = Kinh ngạc vui mừng) 
Dọc đường đi Mạc Du Ly phẫn nộ dẫn theo hai người phía sau, không biết làm sao. Nhìn thấy Dạ Nguyệt Ly ômtiểu nữ oa không phải đi về hướng phủ viện của hắn, hắn dở khóc dở cười, người này đúng là thích ghi hận. 
"Mạc Du Ly, quản tốt nữnhân của ngươi." Dạ Nguyệt Ly đen mặt nói không kiên nhẫn, lần sau còndám tùy tiện bắt cóc tiểu nha đầu của hắn sẽ xuất hiện trước mặt hắn màcòn sống. 
Hai mắt Mạc Du Ly sáng lên, im lặng, không nói không tranh cãi. 
Nhưng mà, cái gì gọi là nữ nhân của hắn? Hắn thừa nhận tiểu nữ oa là bị tiểulạt tiêu (quả ớt nhỏ) quấn quít kéo đi , là trách nhiệm của hắn. Tuynhiên, tình cảm của hắn đối với Tiểu Lạt tiêu, thực sự rõ ràng nhưvậy sao? 
Không đợi ai đó mở miệng tra hỏi, Dạ Nguyệt Ly ôm người trở về phủ viện của mình. 
Mộ Dung Tiểu Tiểu bị ném lên trên giường không nặng không nhẹ, nghiêngđầu, con ngươi đen láy lúng liếng không hiểu nhìn về phía sư huynh. 
Dạ Nguyệt Ly khẽ nhíu mắt, cười quỷ quái, "Nói, làm sai điều gì!" 
Nụ cười cực kì kinh dị khiến Mộ Dung Tiểu Tiểu e sợ co người vào trong giường. . . 
Động tác này trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-sung-dung-nga-su-muoi/1635426/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.