--- ------ ------ ------ -----
Khi chơi đá nồi, tôi và Tần Xuyên ở một đội.
Ở cùng đội với cậu ta chẳng được lợi lộc gì, cậu ta không bao giờ truyền bóng cho tôi, chỉ cần những việc có liên quan tới tôi, cậu ta sẽ tìm cách làm ngược lại, hoàn toàn không phân biệt địch ta. Vì vậy, bắt đầu từ lúc kẻ vạch, cậu ta đã bắt lỗi tôi, đỡ không trúng cú phát bóng lại của chị Tần Thiến, cậu ta cũng đổ tại tôi.
“Còn đá không trúng không cho cậu chơi nữa!”
Khi tôi một lần nữa đứng ở vạch trắng của “Nồi”, Tần Xuyên đứng bên cạnh tức tối hét lên như vậy.
Chị Tần Thiến cười hi hi tung hứng quả bóng trong tay, tôi dán mắt vào đó hòng phán đoán xem chị ấy sẽ ném sang phải hay ném sang trái, mồ hôi sắp túa ra tới nơi.
“Kiều Kiều, nhìn cho kỹ đấy!”
Đúng lúc Tần Xuyên khoa tay múa chân nhắc tôi, chị Tần Thiến bèn ném quả bóng sang bên trái. Do bị ảnh hưởng từ Tần Xuyên, cơ thể tôi nhao sang phải nhưng lại vội vàng vung chân đá trái, kết quả chẳng đá được quả bóng đi bao xa, ngược lại chiếc giày bay tít lên tận nóc nhà.
Thời ấy, con gái thường đi kiểu giày vải màu trắng buộc dây, vừa rẻ vừa bền, chính vì đi không chắc chân nên thường xuyên bị tuột khi chơi. Giày bay mất, tôi đành phải đứng cho một chân tại chỗ, Tần Xuyên chẳng buồn thông cảm mà phá lên cười ha hả, bị chị Tần Thiến đập cho một cái vào gáy, “Cười gì hả, mau sang nhà ông Tướng quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nien-thieu/72856/quyen-1-chuong-1-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.