Ăn cơm xong anh Tiểu Thuyền đưa tôi đi dạo bên hồ trong trường và thư viện một vòng, sau đó thì đưa tôi về ký túc.
Lúc sắp đến trước cửa ký túc nữ, một chiếc xe Audi mang biển Giáp A lướt qua người chúng tôi, cửa xe mở, Vương Oánh duyên dáng bước xuống, một người con trai đứng chống tay ở cửa nói gì đó với cô ấy.
Tôi nghĩ chắc là người bạn từ nhỏ mà Vương Oánh vẫn nói, cái người tên Dương Trừng ấy. Có điều khác với kiểu con ông cháu cha trong tưởng tượng của tôi, Dương Trừng rất đẹp trai. Cậu ta phải cao tương đương Xuyên Tử, tóc quăn nhẹ tự nhiên, khuôn mặt ngông nghênh bất cần, rất giống Tạ Đình Phong đang nổi gần đây.
Lúc tôi và anh Tiểu Thuyền chào tạm biệt, họ cũng vừa khéo nói chuyện xong. Chiếc Audi lướt qua tôi, tôi không kìm được liền nhìn theo, nhưng kính đã được dán màu đen chẳng thể thấy được gì.
Đi tới hành lang thì tôi đuổi kịp Vương Oánh, liền gọi: “Ăn xong đầu sư tử và gà hoa rồi à?”
“Ừ, cậu nhắc làm tôi nhớ, còn thừa nhiều lắm, đáng lẽ nên gói vào mang về cho bọn cậu, Từ Lâm và Thiên Hỉ chắc chưa được ăn bao giờ.”
“Không cần.” Tôi thoáng không vui, thầm nghĩ không biết bao lâu nữa mới quen được cách nói chuyện của cô bạn này. “Vừa rồi người ở dưới sân chính là bạn cậu à?”
“Ừ, chính là cậu ta.”
“Đẹp trai thế.”
“Ngoại hình cũng tạm.” Vương Oánh hình như chẳng thiết tha rung động gì trước vẻ đẹp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nien-thieu/2180622/quyen-1-chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.