Cả người tôi đờ đẫn, đầu óc trống rỗng, Dương Trừng trước mắt đột nhiên biến thành một hình ảnh phản chiếu vô cùng xã lạ. Nụ hôn này hoàn toàn không giống với sự tưởng tượng của tôi về nụ hôn đầu. Nó không giống với nụ hôn dịu dàng quan tâm của Guido khi cúi người xuống hôn Dora trong bộ phim Cuộc sống tươi đẹp, không giống với nụ hôn bá đạo chiếm đoạt của Đạo Minh Tự Sam Thái trong Vườn sao băng, càng không giống nụ hôn vừa tuyệt vọng vừa chân tình của Eun Suh giành cho Joon Suh trong phim Trái tim mùa thu. Nụ hôn đầu của tôi nhẹ như chuồn chuồn đạp nước, không dịu dàng, không quan tâm, không lãng mạn, không ấm áp, không tràn đầy tình yêu, hơn nữa đối tượng còn không phải là người tôi đang yêu.
Tôi nghĩ mình nên làm thế nào, có phải nên khóc lóc, mắng mỏ cậu ta, hay dang tay giáng cho cậu ta một cái tát.
Khi nghĩ đến đây, bên cạnh tôi đột nhiên có một cơn gió lướt qua, tóc tôi bay tung lên, giữa những sợ tóc rối, tôi nhìn thấy mọt người xông tới trước mặt Dương Trừng, sau đó chỉ một cú đấm khiến cậu ta ngã lăn từ trên ghế xuống đất.
“Mẹ mày chứ!”
Tần Xuyên gào lên.
Khi tôi phản ứng lại được, Tần Xuyên và Dương Trừng đã lao vào đánh nhau rồi.
Tôi vội vàng đi qua chiếc ghế đổ kéo họ ra, nhưng bị vướng vào vali hành lý của Tần Xuyên nên ngã lăn ra đất, tôi biết Tần Xuyên mà đánh nhau thì sẽ không biết nặng nhẹ, tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nien-thieu/2180611/quyen-1-chuong-4-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.