Type: heisall
Tôi và Vương Oánh đều thích ăn hải sản, Dương Trừng đặt bữa tối ở Vạn Long Châu. Vương Oánh cho lái xe về trước, chúng tôi gọi taxi đến Bắc Tứ Hoàn hết hai mươi hai tệ, Tần Xuyên giành trả tiền xe, tôi ghé sát vào cậu ta nói khẽ: “Cậu giành cái mông ấy! Khắp người từ trên xuống dưới giờ chỉ còn hai mươi tám tệ mà đòi!”
“Hai mươi tám tệ một hào.” Tần Xuyên chẳng bận tâm.
Nhân viên phục vụ mở cửa cho chúng tôi, Tần Xuyên nghênh ngang bước đằng trước, Vương Oánh rất quen thuộc với nơi này nên nhắc Tần Xuyên lên tầng hai, tôi thấp thỏm đi theo sau, chỉ lo lát nữa sẽ có chuyện.
Dương Trừng đã đến, Tần Xuyên vào, hai người liếc mắt nhìn nhau, chẳng ai chào ai. Vương Oánh không hiểu gì nên ngồi xuống cạnh Dương Trừng, tôi kéo Tầng Xuyên ngồi phía đối diện.
“Tần Xuyên, để tôi giới thiệu nhé, đây là Dương Trừng.” Tôi nhìn Tần Xuyên chăm chăm, chỉ sợ cậu ta mở miệng ra là gọi người ta “công tử bột”.
“Ờ.” Tần Xuyên gật gật đầu, cũng coi đã chào.
“Đây là Tần Xuyên.” Tôi lại quay sang nhìn chằm chằm vào Dương Trừng, cũng sợ anh buộc miệng gọi Tần Xuyên là tên mọi rợ.
“Ừm.” Dương Trừng đáp lại ngắn gọn.
“Đói chết mất rồi, gọi đồ thôi.” Vương Oánh lên tiếng.
“Để tôi, cậu vẫn ăn tu hài đúng không? Súp tu hài nhé?” Dương Trừng đón lấy menu.
“Cháo tu hài đi, thêm hành hoa thái nhỏ, Kiều Kiều, chẳng phải cậu thích ăn cháo à?” Tần Xuyên chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nien-thieu/2180592/quyen-2-chuong-5-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.