CHUYỂN NGỮ: NHIÊN
BIÊN TẬP: HIÊN VIÊN DẠ NGUYỆT
Khi Từ Gia Diễn chạy đến đó, bên trong đã yên tĩnh, Egg ngồi ở trên giường ngẩn ra, tay chân luống cuống, vẻ mặt hốt hoảng. Dù sao cậu cũng mới mười lăm tuổi, quả thực đã bị hù doạ.
Vừa thấy lão đại đi tới, trong lòng cậu càng lúc càng hoảng, bởi vì tâm tình lão đại vốn không ổn định cho lắm. Khi thấy Từ Gia Diễn tiến lại gần, cậu tránh ánh mắt anh theo bản năng, rồi ảo não bứt tóc, dúi đầu vào gối.
Ngược lại, Từ Gia Diễn cũng không để ý đến cậu ta. Anh đến bên kia, đẩy mọi người ra hai bên, đứng trước Tô Trản. Anh lấy tay cô từ trên mặt xuống, nâng đầu cô, cẩn thận xem xét. Khoé mắt có một vết rách sưng vù, có máu trượt xuống gò má nhưng may là không sâu lắm.
Cô đau đến mắt đỏ hoe, muốn ngăn anh: “Đừng xem…” Đại khái là sợ anh bị doạ.
Từ Gia Diễn một tay giữ đầu cô, một tay đỡ cằm, thấp giọng dỗ: “Em đừng động.”
Sau đó Tô Trản thật sự không cử động, ngoan ngoãn ngước mặt cho anh xem vết thương.
Từ Gia Diễn lại tỉ mỉ nhìn tới nhìn lui một vòng, chắc chắn chỉ có khoé mắt bị thương mới ôm Tô Trản đứng lên, trầm giọng nói với Đại Minh: “Đi lấy xe.” Đại Minh nhanh chóng rời đi, những người còn lại nhao nhao lên hỏi cần giúp đỡ không.
Từ Gia Diễn ôm Tô Trản, nói với Chu Trác: “Cậu đưa họ tới trung tâm thể thao, đừng để lỡ trận đấu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nghe-giong-noi-cua-anh/1987102/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.