CHUYỂN NGỮ: THƯỢNG QUAN PƯỢNG VŨ.
BIÊN TẬP: HIÊN VIÊN DẠ NGUYỆT
Tô Trản đưa lưng về phía anh đứng, đẩy áo lông xuống cầm ở trong tay, quay đầu trông thấy Từ Gia Diễn đút tay vào túi chậm chạp đi đến, phủ trên người một cái áo mỏng màu xám, đơn giản, đường nét lưu loát.
“Em không lạnh.” cô trả lại áo cho anh.
Từ Gia Diễn đi vài bước đến bên người cô, xoay người đối mặt với cô, sau lưng dựa vào trên lan can, cánh tay cánh tay chống xuống lan can, khẽ ngửa ra sau, một chân lười nhác đặt lên lan can trên bậc thềm đá nhỏ, híp mắt nhìn cô hồi lâu, một lúc lâu sau cười nói: “Không lạnh?”
Tô Trản lấy tay quạt gió “Tại vì uống rượu mà, nóng.”
Khóe miệng của anh cong lên, từ trong túi lấy ra một hộp thuốc, lấy một điếu nhẹ nhàng gõ trên bao thuốc lá, ánh mắt vừa nhìn về một phía, vừa nhà nhạt nói: “Mặc vào, đừng để tôi nói lần thứ ba.”
Người miễn cưỡng dựa vào, một chân cong lên để trên thềm đá hỏ, trong tay bóp một điếu thuốc, cúi đầu vuốt vuốt qua lại.
Về chuyện nào đó, chẳng qua cuối cùng một người phụ nữ và một người đàn ông, chẳng hạn như đêm tối, đàn ông so với đàn bà vẫn tràn ngập sức mạnh hơn.
Mà trên thân thể đàn ông luôn phát ra nhiệt lượng.
Cô không nói một lời mà khoác áo lông vào cúi đầu nhìn xuống, nếu như nhìn không lầm là đồng phục của đội mà lần trước anh mặc ở sân bay, toàn bộ màu đen đến gối, vị trí ngực trái có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nghe-giong-noi-cua-anh/100114/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.