EDIT: THƯỢNG QUAN SA HY.
BETA: HIÊN VIÊN DẠ NGUYỆT.
Mấy phút trước, Tô Trản đang tắm bỗng nhiên “Bụp” một tiếng, đèn tắt, căn phòng rơi vào bóng tối, giơ tay lên không thấy được năm ngón.
Không có nghe nói thông báo hôm nay bị cúp điện mà! Trong màn đêm, cô tắm xong, lại lần mò đi vào phòng, lấy một chiếc váy dài xanh thẫm thay vào, đi lên ban công mượn ánh trăng hút điếu thuốc.
Đốm lửa chập chờn, nhưng ở trong bóng tối lại hết sức rõ rằng, một tay Tô Trản kẹp thuốc, tay còn lại khoanh trước ngực. Đưa mắt nhìn ngôi nhà đối diện, đèn đuốc sáng trưng, hơi nheo mắt lại.
*
“Chào anh. Nhà em bị cúp điện. Anh cho em mượn cây nến được chứ?”
Lúc này, Tô Trản đứng trước cửa, tóc không ngừng nhỏ nước xuống, váy bị dính vì ướt, chất liệu vải hơi mỏng nên bị thấm, cô hơi ngước đầu, lặp lại lần nữa.
Từ Gia Diễn khoanh hai tay trước ngực, dựa lưng cửa, khóe miệng cong lên cười một cái. Nếu như Tô Trản không mù thì chắc canh sẽ thấy được, anh cười rất mỉa mai.
“Mất điện?”
Lúc nói lời này, ánh mắt anh lướt qua người cô, khẽ hất hàm, chỉ chỉ cửa thang máy trên hành lang, thang máy vẫn còn hoạt động.
Đến lúc này Tô Trản mới hiểu, nhìn có vẻ chỉ có đường dây điện nhà cô bị hỏng. Hình như là nổ cầu chì.
Tô Trản gọi điện thoại cho chủ nhà, chủ nhà nói tối nay quá muộn rồi, ngày mai sẽ tìm người tới sửa.
Cô đứng một bên vừa gọi điện thoại, vừa nhìn Từ Gia Diễn một cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nghe-giong-noi-cua-anh/100112/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.