EDITOR: Thư Huỳnh.
- -------------
TV treo trong thư phòng đang phát tiết mục kinh tế.
Úc Uyển Ương cầm điều khiển từ xa tắt TV, ánh mắt dời tới chỗ khác. Do nhìn TV quá lâu, mắt của cô có chút đau, nâng tay xoa nhẹ hai mắt, mím môi, rồi tiếp tục nhìn văn kiện trên bàn.
Vừa bưng cà phê vào, Hứa Hồng thấy như vậy, trên mặt lộ ra thần sắc lo lắng, đem cà phê đặt lên bàn bên cạnh, xoay người đổi thành ly nước đặt vào trong tay Úc Uyển Ương, thân thiết nói: "Uyển Ương, mấy ngày nay con quá mệt mỏi rồi, tối nay hãy trở về phòng để nghỉ ngơi sớm, đừng uống nhiều cà phê như vậy."
Hương vị nồng đậm của cà phê lan tỏa khắp không khí, Úc Uyển Ương thở dài dựa lưng vào ghế, khuỷu tay đặt trên tay vịn, xoa nhẹ thái dương bên trái, đạm thanh nói: "Con không sao, không có việc gì."
Hứa Hồng liếc liếc mắt nhìn điều khiển TV bên cạnh văn kiện, sáng tỏ hỏi: "Con lại xem TV?"
Ở chung gần hai năm, Hứa Hồng cũng đã quen thuộc với thói quen của Úc Uyển Ương, bao gồm cả thói quen xem TV. Nhưng Úc Uyển Ương xem TV không phải điện ảnh kịch truyền hình, không xem tiết mục giải trí, chỉ chọn tiết mục liên quan tới một người, chỉ cần người này xuất hiện, thì ngay cả lúc ăn cơm cũng dán chặt vào màn hình TV, mắt cũng không chớp một cái.
Úc Uyển Ương nhẹ nhàng chọn đuôi lông mày, mỉm cười dùng tay trái chống đỡ má của mình nói: "Đúng vậy, dì Hứa cũng không phải không biết đam mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nga-trieu-mo/1735511/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.