EDITOR: Thư Huỳnh.
- -------------
Cảm giác an toàn là thứ không nhìn thấy, sờ không được, nó chính là loại cảm giác làm người ta khó nắm bắt nhất, nhưng loại cảm giác này lại là thứ có thể quyết định vị trí của một người trong lòng người khác.
Trầm Mộ Ngôn nghĩ thật lâu, cuối cùng làm ra một quyết định, muốn Cố Thấm Phong biết cô ở trong lòng nàng vô cùng quan trọng, hoàn toàn khác với những người khách qua đường trước đây. Những người đó chỉ là đi ngang qua, mà Cố Thấm Phong mới là nơi dừng của nàng.
Ánh nắng chiều nơi chân trời làm sắc mặt của mọi người đều nhiễm một tầng hồng nhạt, ngay cả gương mặt đang chau mày của Cố Thấm Phong cũng có chút ấm áp.
"Tiểu Phong tử, ba mẹ đang chờ." Trầm Mộ Ngôn gấp gáp để Cố Thấm Phong không có thời gian cân nhắc, vừa hưng phấn lại sốt ruột đem cô kéo vào nhà mình, Trầm Bách Phúc Kiến cùng Dương Ấu Thiến đã chờ ở phòng khách từ trước rồi.
Người yêu của con gái dù sao cũng là nữ nhân, Dương Ấu Thiến sợ Cố Thấm Phong cảm thấy không được tự nhiên, khi hai người vừa vào cửa thì đứng lên chào đón, cầm tay Cố Thấm Phong vui vẻ, cười nói: "Đây chính là Tiểu Phong? Dì luôn nghe Mộ Ngôn nhắc tới con, lần này cũng chịu dẫn con về nhà rồi." Vừa nói xong quay đầu nhìn Trầm Mộ Ngôn giận dữ nói: "Mộ Ngôn, con thất thần đứng đó làm cái gì?"
"A? Con muốn làm cái gì?" Trầm Mộ Ngôn như lạc trong mộng, nàng muốn làm cái gì?
"Chào dì, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nga-trieu-mo/1735509/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.