EDITOR: CANGUCANHKHOQUA.
- -----------------------
Trong lòng Thư Hoài Đạt không có tạp niệm, cho nên nàng ăn xong phần của mình nhanh hơn Úc Uyển Ương một chút. Nàng cầm giấy ăn mà nhẹ nhàng lau khóe miệng, ánh mắt tình cờ lướt qua khuôn mặt của Úc Uyển Ương, phát hiện cô ấy nãy giờ vẫn đang nhìn mình. Úc Uyển Ương phát hiện ánh mắt của Thư Hoài Đạt lướt qua mình, nàng nhanh chóng dời đi tầm nhìn của mình.
Cho dù phản ứng của Úc Uyển Ương lúc dời đi ánh mắt trông rất là tự nhiên, nhưng chỉ cần dùng một ánh nhìn tỉ mỉ của Thư Hoài Đạt, thì nàng cũng phát hiện được sự vội vàng trong đáy mắt của Úc Uyển Ương. Thư Hoài Đạt mỉm cười, đẩy giấy ăn đến trước mặt Úc Uyển Ương rồi nói, "Muốn nhìn thì cứ nhìn, thoải mái mà nhìn."
Úc Uyển Ương buông xuống bát đũa một cách bối rối, "Chỉ là tôi phát hiện, bản thân của Thư tổng cùng với những gì mà tôi nghe nói qua, thật sự không giống nhau cho lắm."
"Ồ, Úc tiểu thư đã nghe những gì về tôi vậy?" - Thư Hoài Đạt hơi nhướng mày - "Hiện tại ấn tượng mà tôi mang đến cho Úc tiểu thư có phải là hoàn toàn ngược lại những gì mà Úc tiểu thư đã từng nghe nói không?"
Thư Hoài Đạt không cần nghĩ cũng biết được, trong xã hội ỷ mạnh hiếp yếu, cá lớn nuốt cá bé này, những gì hoa ngôn xảo ngữ thì người ta đều nói ra được. Bạn sẽ không ngăn cản được những gì mà người ta nói sau lưng, phán xét mình. Chỉ cần nơi nào có người, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-nga-trieu-mo/162360/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.