Sáng sớm hôm nay, Tống Dư Kiều đưa Bùi Hạo Dục đến trường học. Theo thường lệ đánh thẻ đi làm, vừa mới ngồi xuống, Chu Hải Đường liền đi đến chỗ cô nói: “Đới tổng giám tìm cô.”
Thế nhưng khi vào văn phòng của Đới Lâm Tạp, cô dĩ nhiên thấy Từ Uyển Lỵ cũng có mặt.
Đới Lâm Tạp nâng kính lên mũi nói: “Đây là trợ lý mới tới của tổng giám đốc, tới đây học hỏi thêm về nghiệp vụ, cô đem tài liệu trong máy vi tính ra cho cô ấy.”
Tống Dư Kiều nỗ lực kiềm chế sự xúc động muốn mở cửa xông ra, nhắc nhở chính mình công việc quan trọng hơn, việc công việc tư phải rõ ràng.
“Được.”
Tống Dư Kiều trở lại văn phòng làm việc riêng của mình, ngón tay click con chuột, đem một phần bảng hóa đơn tổng hợp, chứng từ văn bản đánh máy, sau đó trực tiếp dùng máy in ra.
Phía sau Từ Uyển Lỵ đang lải nhải: “Đây chính là phòng làm việc của chị, thật là làm cho tôi mở mang tầm mắt. Tống Dư Kiều, là một người chịu khổ giỏi như vậy? Tốt xấu chị cũng đã làm thiếu phu nhân ở nhà họ Diệp ba năm, thực sự là lòng chua xót a.”
Cô ta thấy Tống Dư Kiều vẫn đang bận đóng dấu đồ vật, thu dọn đóng cửa sách, không để ý đến cô ta, liền nói tiếp: “Cũng là,học vị bằng đại học chị có đều không bằng cô ấy, có thể tỏ ra như thế này đã xem như là coi trọng chị. Chị nói xem khi đó chị có ngu hay không? Vì một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-muon-mac-that-dep-de-lay-anh/1954644/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.