Tống Dư Kiều đi trang điểm, bởi vì cô biết, nhưng không quá phô trương: cô đánh qua một lớp phấn lót, da dẻ vì vậy nên cũng mềm mại hơn.Thế nhưng hai ngày nay, cô mỗi ngày đều muốn trang điểm, không đơn thuần là vì hiện tại quầng mắt có chút thâm, mà còn muốn thể hiện với khách quý sự tôn trọng, đây là ý của Đới Lâm Tạp đã nói, nhất định phải dành 200% tấm lòng và sức lực để đối xử tốt với khách.Lần này khách quý chính là Bùi Tư Nhận.
Lần trước Diệp Trạch Nam thu được bức ảnh ở bên trong thư giấu tên còn đặt ở túi của cô. Cô xem hồi lâu, thậm chí còn đem bóng lưng trong hình so sánh với hình Bùi Tư Nhận trên trang bìa tạp chí.
Càng xem càng cảm thấy buổi tối ngày hôm ấy,người đàn ông ôm cô đi vào khách sạn chính là Bùi Tư Nhận.
Thế nhưng không nhận ra được một chút đầu mối gì từ Bùi Tư Nhận, thật giống như tất cả những thứ này chỉ là cô bỗng dưng phán đoán.Cô cũng không có thể dựa vào một bóng lưng liền đi tra hỏi anh.
Từ lúc ở công trình thi công trở về,ở trong phòng làm việc, Bùi Tư Nhận một tay bật lửa làm cho lửa thuốc lá ở trên tay chuyển động, làm như không có chuyện gì xảy ra mà kêu lên: “Tiểu Tống.”Tống Dư Kiều phục hồi tinh thần trả lời lại: “Ừ!.
“”Đới Lâm Tạp nói lần này làm quảng cáo tìm ai?” Tống Dư Kiều nói: “Vẫn không có ý định nào được đưa ra, bởi vì dính đến đất công ty. Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-muon-mac-that-dep-de-lay-anh/1954610/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.