“Anh trai, anh đang làm gì đó?”
“Nhìn không biết sao. Tôi đang nướng cá.”
Nhiễm Tranh ngạc nhiên. Không biết hắn lấy đâu ra mấy con cá to để nướng. Cô định hỏi nhưng hắn lại nói trước.
“Khỏi cần hỏi, cá này tôi bắt dưới biển không phải trên trời rơi xuống.”
Cô bĩu môi.
“Còn lâu tôi mới hỏi câu đó.”
Nhưng trong lòng lại kháng phục Mạch Ngạn. Làm sao hắn biết cô sẽ hỏi câu đó mà trả lời. Người này chẳng lẽ biết đọc nội tâm của người khác sao.
“Ngồi xuống ăn cùng đi.”
“Ò.”
Mạch Ngạn ga lăng liền cho cô con cá lớn nhất trong những con còn lại. Nhiễm Tranh không khách sáo vui vẻ nhận lấy. Từ hôm qua đến giờ cô vẫn chưa bỏ thứ gì trong bụng mình.
“Cảm ơn anh trai.”
Nhìn con cá nướng thơm ngon, hương thơm của mùi cá bay thẳng vào mũi khiến Nhiễm Tranh không thể cưỡng lại sức hút của nó. Cô liền cắn một miếng thật to bỏ vào miệng nhai ngấu nghiến. Thịt cá ngọt, tan chảy trong miệng làm cô không kìm lòng được mà cắn thêm một cái nữa.
“Ngon quá đi!”
Mạch Ngạn cầm con cá trên tay lại nhìn sang Nhiễm Tranh hiếu kỳ. Không lẽ con cá hắn nướng lại ngon đến vậy. Hắn có chút nghi ngờ về biểu cảm của cô, không cam lòng liền cắn thử một miếng.
“Phụt…!”
“Đắng chết đi được!”
Hắn mặt nhăn mày nhó nhìn cô vẫn ăn một cách ngon miệng. Khó hiểu, Mạch Ngạn hỏi:
“Cô bị làm sao thế? Thịt cá đắng thế mà cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh/2876985/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.