“Ôi…đau quá!”
Nhiễm Tranh ôm lấy đầu mình ngồi xỏm xuống. Vì mãi nhìn ngắm soái ca mà cô không phát hiện cây cột điện ở phía trước nên đã va đầu vào nó một cái. Đầu óc cô lúc này cảm giác quay cuồng.
“Nhiễm Tranh, con bị sao vậy?”
Đỡ con gái đứng dậy.
“Con không sao, chỉ là cái đầu của con đụng phải cây cột điện.”
“Đụng cây cột điện!”
Đỗ Như nhăn nhó nhìn con gái, sau đó chuyển qua nhìn cây cột điện bên cạnh. Với khoảng cách bà không hiểu tại sao con gái bà lại có thể đụng trúng được. Bà nghi ngờ hỏi:
“Sao con có thể đụng cây cột điện được. Nó ở ngay trước mắt con mà.”
“Con..con…”
Nhiễm Tranh ngập ngừng không dám nói sự thật với mẹ. Nếu bà biết được nguyên nhân cô bị đụng đầu là do ngắm trai thì quá là xấu hổ.
Cô né tránh câu hỏi của bà đi về phía trước, đánh trống lãng.
“Không phải mẹ nói bên ngoài không an toàn sao, chúng ta đi nhanh lên đi.”
“Con bé này sao lại không nói chứ.”
Đỗ Như thở dài nhìn con gái, đi theo phía sau cô.
“Chết tiệt! Sao lại không nhìn thấy người đâu nữa rồi.”
Mạch Ngạn dừng lại trong một ngõ cụt, hắn đứng thở dốc nhìn xung quanh. Vừa rồi, hắn đã thấy hai mẹ con cô gái kia chạy vào đây nên đã chạy theo sau. Vậy mà lại lạc mất dấu. Hơn nữa, xung quanh lại không có chỗ nào ẩn náo được.
Rốt cuộc thì họ đã trốn đi bằng cách nào được?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh/2876972/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.