“Cô gái, có cần giúp đỡ gì không?”
“...!!”
Nghe thấy có người gọi mình, Nhiễm Tranh theo phản xạ quay đầu lại. Đập vào mắt cô chính là Mạch Ngạn đang vui vẻ trên chiếc trực thăng bên cạnh. Cô mím môi, nhớ đến chuyện quả trứng gà thì sắc mặt trở nên khó coi. Lần này, cô có chết cũng không cần sự giúp đỡ từ hắn.
“Đi đi, tôi không cần ai giúp tôi cả.”
“Ồ, là cô nói đấy nha. Một lát nữa không còn thấy xác thì đừng trách tôi không báo trước.”
Mạch Ngạn cố tình trêu chọc trước cái chết của Nhiễm Tranh.
“Sống chết mặc tôi, không mượn anh quan tâm.”
“Vậy nha cưng, tạm biệt.”
Chiếc trực thăng của Mạch Ngạn bay về phía nhưng với tốc độ từ từ.
Hắn ngồi trên máy bay cố tình quan sát Nhiễm Tranh. Định sẽ chơi với cô một chút nhưng không may là một mũi tên lửa lại bay đến. Nó tiếp tục phá hỏng cánh quạt. Lần này, trực thăng của cô không còn cầm cự được nữa. Chiếc trực thăng quay vòng vòng trên bầu trời rồi rơi xuống mặt đất với hướng không xác định.
“Mau quay lại cứu cô ta.”
Sắc mặt của hắn liền trở nên khó coi. Nghĩ đến việc cô ta tan xác hắn thấy khó chịu vô cùng. Chắc có lẽ là do…
“Nếu để cô ta chết thì viên kim cương đỏ sẽ không thể lấy lại được.”
Vô Tư nghe hắn nói cậu ta muốn bật ngửa ra sau. Tưởng hắn thấy cắn rứt lương tâm, nào ngờ vì tư lợi riêng mà cứu người.
Chiếc trực thăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh/2876943/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.