Trong sự im lặng đến nghẹt thở, Diêu Châu quay đầu nhìn Lâm Ân.
Ngay khi tưởng rằng Lâm Ân sợ hãi nên không phản ứng lại, Lâm Ân dưới ánh mắt của hắn chuyển tầm mắt chớp mắt một cái, đón lấy ánh mắt của hắn.
Diêu Châu đối mặt với đôi mắt kia, chậm rãi hỏi: "Muốn tự mình làm không?"
Đại não Lâm Ân trống rỗng, đôi môi phát run, không biết phải nói gì.
Diêu Châu nhìn tên thuộc hạ cầm súng ở phía bên kia bàn cà phê, người đàn ông kia hiểu ý, đi về hướng Diêu Châu đưa súng cho hắn.
Một khẩu súng cỡ nòng 22 được đưa vào tay Lâm Ân, Diêu Châu hỏi cậu: " đã từng sử dụng nó chưa? Tôi sẽ dạy em."
Lâm Ân không nói có, cũng không nói không. Diêu Châu nắm lấy tay của Lâm Ân, sau đó cầm tay Lâm Ân nắm súng.
Ngay khi ngón tay chạm vào cò súng, Lâm Ân đột nhiên tỉnh táo. Trước khi họng súng ngắm vào tên cướp, Lâm Ân bất ngờ dùng hết sức rút tay ra.
Cậu dùng sức rất lớn, sàn nhà dưới chân kêu cót két, toàn thân cậu lo lắng có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Tất cả những người có mặt đều có thể được nhìn thấy rõ ràng.
Trước mặt mọi người, Diêu Châu một tay ôm thật chặt cơ thể cậu, ôm sát vào lòng, dùng giọng dịu dàng gọi "tiểu thiếu gia" hai lần.
Có lẽ cảm nhận được sức mạnh của Diêu Châu, lực của Lâm Ân dần yếu đi.
Diêu Châu lại ném súng lên bàn, quay đầu với cậu: "Không thích thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-tu-hai/2866647/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.