Chương trước
Chương sau
Trước khi tất cả người mẫu đi ra, vì để đề phòng nên Giang Vũ Nhu đã gọi điện cho một người. Trong hai lượt trình diễn này, lượt một Dung Muội thể hiện tốt đến mấy, nhưng lượt thứ hai đã bị cô ta phá hỏng, quyền người đại diện chắc chắn sẽ không tới lượt Dung Muội.

Thật ra cô ta không thật sự muốn lấy được vị trí người đại diện đó, cô ta không thiếu tiền, nhưng cô ta muốn cướp tất cả những thứ Dung Muội muốn! Cô ta muốn Dung Muội không được yên ổn!

Giang Vũ Nhu đi đến nơi ít người, thấp giọng đợi người kia nghe máy.

Điện thoại vừa được kết nối, Giang Vũ Nhu đã vội nói: “Anh, em là Vũ Nhu. Anh, vị trí người đại diện có thể...”

“Câm miệng! Sau này đừng gọi anh là anh nữa! Từ giờ trở đi, anh sẽ không nhúng tay vào chuyện của em nữa!” Giang Từ lạnh lùng, tức giận nói.

Nghe vậy, trái tim Giang Vũ Nhu như ngừng đập.

Sao, sao có thể...

“Anh...”

Giọng Giang Từ tràn ngập sự tức giận: “Có phải từ nhỏ tới lớn anh nuông chiều em quá rồi đúng không? Tại sao ở trước mặt anh và trước mặt người khác em như hai người khác nhau vậy, sao em lại giả tạo như thế? Anh thật sự không dám tin anh lại có cô em gái như em!” Giang Từ vốn muốn đợi sau khi buổi trình diễn kết thúc sẽ tìm cô ta tính sổ, không ngờ bây giờ cô ta vẫn còn mặt mũi gọi điện cho anh ta, cầu xin sự giúp đỡ.

Cô ta lại dám cho người bỏ thuốc người phụ nữ anh ta yêu, định tặng cho người đàn ông khác, còn định để đám nhà báo chụp được, sao cô ta lại có thể độc ác như vậy?

Rốt cuộc cô ta có trái tim không?

Giang Vũ Nhu nghe thấy lời này thì ngây ngốc.

Cô ta sững sờ đứng một chỗ, gì mà hai mặt, gì mà giả tạo, sao anh trai biết những chuyện này?

Lẽ nào Dung Muội nói với anh trai?

“Không, anh à, có phải ai nói với anh gì không, anh đừng tin bọn họ. Em là em gái anh, em sẽ không lừa anh đâu, anh đừng nghe lời vu khống của người ngoài!” Giang Vũ Nhu vội vàng giải thích.

Giang Từ nghe thấy câu này, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương giật liên tục.

Tới lúc này rồi mà cô ta vẫn có thể nói ra những lời như vậy, điều này chỉ làm anh ta cảm thấy cô ta giả tạo hơn thôi!

“Tới bây giờ em vẫn còn coi anh là kẻ ngốc sao? Anh đã biết hết rồi. Nếu như em không muốn về nhà ngay lập tức thì im miệng cho anh!” Nói xong, anh ta tắt máy.

“A lô, a lô, anh!” Giang Vũ Nhu nghe thấy tiếng tút tút của đầu dây bên kia thì sợ hãi.

Anh ấy biết hết rồi sao?

Giang Vũ Nhu cất điện thoại, khi nhìn về phía Dung Muội, cô ta nắm chặt tay lại, cố gắng khống chế cơ thể run rẩy của mình.

Chết tiệt, Dung Muội!

***

Tô Hiển ngồi dưới chỗ khán giả, ở vị trí trung tâm, rất nhiều người đều biết hôm nay thái tử thành phố S đích thân tới, nhưng đều không có cách nào lại gần hỏi thăm.

Người mẫu trình diễn ngày hôm nay đi ra theo hàng, khuôn mặt xinh đẹp, đôi chân thon dài vô cùng hấp dẫn người khác, tiếng vỗ tay lại vang lên lần nữa.

Đúng lúc này, bóng hình một người đàn ông trung niên đi tới, là chú Trần.

Ông đi tới bên cạnh Tô Hiển, cúi người xuống, thì thầm vào tai anh: “Cậu chủ, Tổng Giám đốc Tập đoàn Giang Thị tìm cậu, có lẽ vì chuyện của người đại diện.”

Dứt lời, khuôn mặt lạnh lùng của Tô Hiển như đột nhiên trở nên giá lạnh hơn, anh mấp máy đôi môi mỏng: “Ông biết nên làm gì rồi đấy.”

Chú Trần nghe vậy lập tức gật đầu.

Khi chú Trần đi tới tìm Giang Từ lần nữa, ông ta không chút kiêng dè nói: “Cậu Giang, rất xin lỗi, thật ra chúng tôi đã quyết định chọn người từ trước đó rồi, cho dù cậu có suy nghĩ gì cậu chủ Tô cũng không dao động đâu.”

Nghe vậy, Giang Từ sững sờ.

Đã quyết định trước đó rồi?

Là ai?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.