Nữ trợ lý đó bị Dung Muội giẫm mạnh lên ngực, cuối cùng Giang Vũ Nhu không nhìn được nữa, trước mặt rất nhiều người, cô ta vội chạy lên đẩy Dung Muội ra: “Có phải cô điên rồi không, sao có thể làm như vậy với cô ấy?”
Dung Muội lại giữ cánh tay cô ta lại, cười châm chọc: “Không phải những chuyện này đều do cô tự rước lấy sao? Đây là địa bàn của tôi, đương nhiên phải đi với Phật mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy rồi!”
Nói xong, cô giẫm mạnh chân hơn, khiến nữ trợ lý kia đỏ mặt tía tai, đau khổ vùng vẫy.
Dung Muội biết rõ, thật ra Giang Vũ Nhu không quan tâm người trợ lý này sẽ thế nào. Nhưng nhiều người đang nhìn như vậy, cô ta nhất định phải giả vờ mình là một người tốt bụng, quan tâm người của bên mình.
Quả nhiên, cô ta hoảng loạn, lo lắng nói: “Cô mau thả cô ấy ra đi, chúng tôi đi là được chứ gì! Là cô nói giải trừ hôn ước với anh trai tôi nên chúng tôi mới tới đây, nếu không thì cô tưởng dựa vào đâu cô có tư cách sử dụng riêng phòng này?”
Dung Muội cười châm chọc: “Một phòng trang điểm thôi mà? Bà đây thiếu chắc? Chỉ cần tôi muốn, một đống thương hiệu sẽ cho tôi làm đại diện kìa! Cô là cái thá gì chứ?”
Nghe vậy, sắc mặt Giang Vũ Nhu thay đổi, sau đó cô ta nói một cách chế giễu: “Vậy sao? Vậy hôm nay thật sự được mở mang tầm mắt rồi.”
Ở trong nước, nếu như không có sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-trong-long-anh-to/3475429/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.