Tô Hiển bắt xe tới xưởng sửa xe.
Lúc này đã là buổi tối. Anh kéo cửa cuốn lên, đi vào trong tìm một chiếc xe, sau đó kéo tấm vải che xuống. Ngay lập tức, một chiếc xe màu đen sang trọng hiện ra trước mắt.
Khi Lục Đông Dã tới đã nhìn thấy anh đang ở dưới gầm xe sửa xe.
Không, nói một cách chính xác thì là lắp thêm linh kiện cho chiếc xe.
“Sao thế, bao lâu nữa thì làm xong?”
Tô Hiển chui ra khỏi gầm xe, đứng dậy, chậm rãi tháo găng tay dính đầy dầu nhớt ra, lạnh nhạt nói: “Ngày kia là xong.”
Lục Đông Dã nghe vậy thì nhưỡng mày, sau đó đi vào bên trong, vừa đi vừa nói: “Phải rồi Tô Hiển, cậu biết người phụ nữ vừa nãy là ai sao?”
“Ừ.”
Quả nhiên. Lục Đông Dã quay đầu lại, cười khan mấy tiếng: “Vậy tôi nói thẳng nhé, thật ngại quá người anh em, cô ta đeo kính nên tôi không nhận ra, hôm nay cô ta có hỏi tôi về cậu, kết quả tôi tưởng vận đào hoa của ông đây tới rồi nên cho cô ta số điện thoại của tôi, là tôi hiểu lầm.”
Dứt lời, từ góc độ này Lục Đông Dã chỉ có thể nhìn thấy cơ thể mỏng manh của anh sững lại một hồi, anh không trả lời câu hỏi của anh ấy.
Nhưng anh ấy đã nói vậy rồi, những gì mình muốn nói cũng rất rõ ràng. Lục Đông Dã đi tới chỗ bức tường, ấn một cái nút. Căn hầm trước mặt bắt đầu khởi động, đẩy sang hai bên, để lộ ra một chiếc cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-trong-long-anh-to/3475415/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.