Cái quái gì vậy?
Anh trai này, anh có thể chú ý tới hoàn cảnh chút được không hả, đừng có nói mấy lời linh tinh nữa!!
Dung Muội sắp bùng nổ tới nơi rồi. Nhất là ánh mắt vô cùng lạnh nhạt của Tô Hiển khi liếc nhìn cô một cái. Cô có thể cảm nhận được sự lạnh lùng của anh.
Dung Muội hoảng loạn, vội vàng nói với Lục Đông Dã: “Không, không phải, anh ăn nói lung tung cái gì thế! Tôi không tìm anh, tôi tới tìm…”
“Cái gì? Người đẹp, cô nói dối chẳng hay tí nào, lẽ nào cô nhìn trúng anh em của tôi rồi hả? Nhưng trên tay cô vẫn còn số điện thoại của tôi đấy, cô đào hoa như vậy… không hay lắm thì phải?” Lục Đông Dã nhìn Tô Hiển lạnh lùng bên cạnh, sau đó cười thích thú với Dung Muội.
Nghe vậy, Dung Muội vội giải thích: “Không, không phải, tôi, anh nghe tôi giải thích đã.” Dung Muội nghe Lục Đông Dã nói mà mơ hồ, nhìn sắc mặt ngày một lạnh đi của Tô Hiển, dưới tình thế cấp bách, cô lập tức nắm lấy vạt áo anh: “Tôi thật sự không…”
“Tay, người đẹp, cô buông tay ra đã.” Lục Đông Dã mỉm cười, lại thêm dầu vào lửa, trêu chọc.
“Khốn nạn! Con mẹ nó!” Cuối cùng Dung Muội cũng không nhịn được nữa, hất tay một cái.
Lục Đông Dã nắm lấy cánh tay cô, cười xấu xa với Tô Hiển: “Nào nào người anh em, cậu xem xem trên tay cô ta còn viết tên với số điện thoại của tôi này. Ha, bây giờ mấy cô gái xinh đẹp đúng thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-trong-long-anh-to/3475413/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.