Lúc nãy, trong khoảnh khắc nào đó Lục Đông Dã đã nhìn thấy rõ sự thẹn quá hóa giận trên mặt Tô Hiển.
Nhưng vừa nói xong câu này, Tô Hiển đã thay đổi sắc mặt nói: “Cút!”
“Đợi đã, đây là địa bàn của tôi mà!”
Tô Hiển: “Đừng để tôi nói lại lần thứ hai!”
Lục Đông Dã: “...”
Anh ấy giơ tay lên: “Được rồi, được rồi, ông đây đi là được chứ gì? Nhưng cậu nhớ đấy, người phụ nữ đó không hợp với cậu đâu.”
Nói xong, Lục Đông Dã quay người rời đi.
“Đợi đã!”
Tô Hiển ở phía sau đột nhiên gọi anh ấy lại.
Lục Đông Dã quay đầu lại, hỏi: “Sao, cảm thấy lời tôi nói có lý hả?”
Tô Hiển mặt vô cảm nhìn anh ấy: “Để chìa khóa lại rồi biến đi!”
Lục Đông Dã: “...”
Được, được lắm, cậu giỏi lắm!
Lục Đông Dã không hiểu rốt cuộc anh đang nghĩ gì, nhưng anh ấy vẫn thấy lo lắng, sợ Tô Hiển thật sự để ý tới con yêu tinh đó, nếu không thì đang yên đang lành cậu ta lại kêu mình nhường chỗ này làm gì?
***
Sau khi Dung Muội trả lời phỏng vấn xong, đám người phía Giang Vũ Nhu đang chuẩn bị lên xe rời đi.
Giang Vu Nhu đã hoàn toàn kinh ngạc trước buổi phỏng vấn của Dung Muội. Mục đích của cô ta là phá hoại hôn lễ của cô với anh trai, ngoài ra còn gắn cho cô cái mác ngoại tình, để cô cút khỏi giới giải trí. Mặc dù vế sau chưa thành công, nhưng cô lại đích thân nói cô và anh trai đã hủy bỏ hôn ước, như vậy cô ta vẫn thắng được một ván.
Trong lòng Giang Vũ Nhu cảm thấy rất hài lòng.
Khi Giang Vũ Nhu và quản lý lên xe định rời đi, Dung Muội đột nhiên gọi cô ta lại.
Giang Vũ Nhu kinh ngạc.
Sao lại thế? Lẽ nào cô muốn tính sổ với cô ta về chuyện tối qua cô ta làm trước mặt nhiều người như vậy sao?
Hành động của Dung Muội lại thu hút sự chú ý của một vài nhà báo.
Nhưng Dung Muội lại không chút kiêng kỵ.
Đám người Giang Vũ Nhu dừng lại đã thấy Dung Muội đi đôi giày cao gót mảnh mai, mặc chiếc váy đỏ, kiêu ngạo đi tới.
Sau khi Dung Muội đi tới, cô đột nhiên nở nụ cười lạnh, giơ tay lên, “bốp” một cái vang trời.
“A!”
Một cái tát giáng mạnh lên mặt Giang Vũ Nhu.
Động tác vô cùng nhanh gọn, dứt khoát, không một chút do dự, khiến tất cả mọi người kinh ngạc. Phía nhà báo lại bắt đầu điên cuồng chụp ảnh, đang có kịch hay nên sẽ không ai đi ngăn cản.
“Cô điên rồi hả? Cô đánh Vũ Nhu nhà chúng tôi làm gì!” Quản lý của Giang Vũ Nhu hét lên, vội vàng che chắn trước mặt Giang Vũ Nhu.
Ánh mắt Giang Vũ Nhu xuất hiện sự kinh hoàng, tức giận, nhưng nhìn thấy vô số nhà báo chạy tới chụp ảnh, mặt cô ta lập tức trở nên trắng bệch, sợ hãi với sự khủng bố hiện giờ của Dung Muội.
“Bốp!” Dung Muội tát thêm cái nữa, nhưng lần này là tát lên mặt người quản lý của cô ta.
Quản lý bị Dung Muội đánh tới nỗi đầu ong ong, suýt nữa không đứng vững mà ngã xuống đất.
Trong giới giải trí không ai biết Dung Muội tinh thông các loại võ như Taekwondo, tán đả, quyền Anh. Từ nhỏ cô đã được bố huấn luyện cho các loại võ thuật nên lực của cái tát này tuyệt đối sẽ không phải nhẹ.
Dung Muội lại đi đến trước mặt quản lý của mình, Ella.
Ella đang đỡ Giang Vũ Nhu, nhìn thấy Dung Muội nhìn chằm chằm mình, chị ta run rẩy, ngây ngốc đứng tại chỗ, không dám nhìn vào mắt Dung Muội, mặt hiện vẻ áy náy.
Rõ ràng Dung Muội đang cười nhưng nắm đấm lại nắm chặt lại, cuối cùng cô vẫn nhịn, buông tay ra, vỗ lên vai chị ta, chậm rãi nói: “Ella, vốn dĩ tôi còn muốn giúp chị chuẩn bị một khoản tiền, để chị chữa bệnh cho chồng, nhưng xem ra bây giờ không cần nữa rồi. Nể tình chị đã từng giúp tôi, sau này chị tự lo cho mình đi!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]