Mộ Dung Đông nhìn phương hướng mà Lạc Tử Băng vừa ly khai, trong lòng một mảng cảm xúc ngổn ngang khó xác định, trên khuôn mặt cương trực ẩn hiện một tia hoài niệm cùng đau lòng khó phát hiện. Chợt một nam tử tuổi tầm mười lăm mang theo trường kiếm bước vào
Nam tử khuôn mặt bảy phần là từ khuôn mặt Mộ Dung Đông đúc ra, vừa tuấn tú mà uy dũng, chỉ là không có nét trưởng thành của người từng trải mà là bất khuất của tuổi trẻ. Làn da màu đồng khỏe mạnh với thân hình cao lớn. Mày rậm với cánh mũi cao ngạo nghễ, môi bạc cong thành đường cong hoàn mỹ với đôi con ngươi toát lên sự mạnh mẽ mà cũng hoang dại tựa con mãnh thú.
Mộ Dung Đông hơi nhíu mày rồi cũng trầm giọng nói "Kiệt? Ngươi ở đây làm gì?" Nam tử tên Mộ Dung Kiệt cười chữa ngượng, tay xoa xoa gáy rồi cũng thành thật nói
"Con có chút chuyện tìm phụ thân nên mới đến đây, thật không ngờ phụ thân có khách quý. Nhưng vị khách ấy vừa ra khỏi thư phòng đã biến mất nên con có chút tò mò" Mộ Dung Kiệt nói xong rồi vội xem phản ứng của phụ thân mình, ai mà không biết Mộ Dung Đông là một người rất hay dùng hành động để chứng minh hơn là dùng lí lẽ, ngàn vạn lần hắn cầu mong phụ thân không nổi trận lôi đình vì hắn nhiều chuyện
Kì thật hắn rất thắc mắc từ khi nào mà phụ thân hắn lại có một vị khách tuổi thoạt nhìn còn nhỏ, bóng dáng lại có chút giống nữ tử mà lại thâm tàng bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-di-the/84326/chuong-26-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.