Lạc Tử Băng phóng ra tinh thần lực dò xét xung quanh, càng vào sâu trong Mê Vụ Sơn Lâm thì sương mù càng dày đặc, mặc dù nàng có thể nhìn được nhưng ít nhiều vẫn cảm thấy khó chịu, Tiểu Tinh đang nhu thuận nằm trên vai nàng thì hơi ngẩng đầu nhìn về một phía phát ra uy áp khá mạnh mẽ. Lạc Tử Băng cũng nhìn theo, nàng nheo mắt rồi mỉm cười tiến lại. Một luồng ánh sáng xuất hiện trong tay Lạc Tử Băng, luồng ánh sáng dần biến mất thì một cây tiêu ngọc màu trắng ngà, toàn thân nó như mang tinh quang lấp lánh, còn có hai hạt châu nho nhỏ màu đỏ tươi treo trên cây tiêu nhìn rất vui mắt 
Lạc Tử Băng áp cây tiêu đến ngang miệng, nhè nhẹ thổi. Đây là một trong những bảo vật của mẫu thân nàng để lại, nàng biết được đây là Bạch Ngọc tiêu, chỉ duy nhất có một cây, lại thuộc sở hữu của tổ tiên nàng, nhưng lại chỉ nhận chủ là thân thuần âm. Bạch Ngọc tiêu là một loại ám khí cực kì nguy hiểm, nhưng cũng là một cây tiêu trân quý có thể áp chế được bất cứ con vật hung hãn nào, nhưng đây là lần đầu nàng dùng. Dù sao thì có một con Linh Thú Thập Nhị Kim Tinh Bát Cấp ngay trước mắt mà không dùng thì thật uổng a! 
Tiếng tiêu trầm buồn lại thoang thoảng với tiếng gió rít gào giữa những tán cây, làm cho không khí thập phần quỷ dị, nhưng càng nghe thì tâm tình lại càng thoải mái, như một liều thuốc trấn an tâm trí nhưng lại không có tác dụng phụ. Bạch 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-di-the/84311/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.