Thời gian thoắn thoát trôi qua không dừng lại hay chờ đợi một ai, năm năm trôi qua thật nhanh khiến lòng người càng ngày càng lạnh buốt, người ngây thơ cũng đã trưởng thành. Giữa một cánh đồng hoa hồng đỏ thẫm kiêu sa, một vạt váy trắng nhè nhẹ bay nổi bật giữa một rừng đỏ thẫm. Mái tóc đen dài cũng tùy ý phất phơ, nắng nhè nhẹ chiếu lên nữ tử giữa cánh đồng hoa.
Chiếc váy trắng trông có vẻ đơn giản mà mộc mạc nhưng diện lên người nữ tử lại như một chiếc váy quý giá đến không thể tưởng được. Sự thuần khiết mà trong trẻo khiến người khác rung động không thôi. Mái tóc đen của nữ tử đen lại như thác xỏa xuống bờ vai thoạt nhìn gầy yếu, mùi hoa hồng thơm ngào ngạt lại không thể áp chế được cỗ hương thơm từ mái tóc tỏa ra, không mạnh mẽ và nồng đậm nhưng lại vô cùng dễ chịu, làm đầu óc người khác mê muội mà chìm đắm vào mùi hương nhàn nhạt ấy,
Làn da như bạch ngọc trong suốt lại mềm mịn không khác gì da trẻ nhỏ, hai gò má ửng hồng tự nhiên nổi bật trên làn da trắng như tuyết lại không mang cảm giác nhợt nhạt mà còn rất xinh đẹp lạ thường, làn da tựa như dùng tay nhéo một chút cũng sẽ ra nước vậy. Khuôn mặt phảng phất sự dịu dàng của người thiếu nữ cũng mang lại một cảm giác lạnh lùng mà trong trẻo. Mày lá liễu cau nhẹ cũng làm ra một động tác mị hoặc quyến rũ, đôi môi phấn nộn ướt át có chút đỏ lại khiến người khác muốn cắn một ngụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-di-the/84304/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.