Đợi Ôn Yến hồi phục lại tinh thần thì Bạch Phi đã kinh ngạc thốt lên thành lời: “Tỷ tỷ, người nói linh tinh gì vậy? Sao Hoàng Thái hậu lại là lão Phật gia chứ?” Nàng ta hét lên như vậy khiến cho ánh mắt chúng phi tần đều tập trung trên người Ôn Yến. 
Ôn Yến ngước mắt lên liếc nhìn Bạch Phi , vẻ mặt nàng ta lộ rõ vẻ lo lắng chứ không hề có chút gì gọi là vui sướng khi có người gặp họa, giống như thật sự sốt ruột vì Ôn Yến nói sai. 
Thấy Ôn Yến vẫn chưa nói gì, Bạch Phi liền lập tức quỳ xuống vì nàng cầu xin tha thứ: “Thái hậu Nương nương, tỷ tỷ không cố ý mạo phạm người, mong Thái hậu Nương nương thứ tội!”Thái hậu nhìn Bạch Phi , hài lòng gật đầu nói: “Con đứng lên đi, tỷ tỷ con kiêu căng, ngạo mạn không cần con đi theo nói giúp cho nàng.” 
Dứt lời, bà nghiêm khắc nhìn Ôn Yến, thoáng tức giận nói: “Trong lòng ngươi có phải là vô cùng bất mãn với ai gia không? Ngay cả tiếng Hoàng tổ mẫu ngươi cũng không nguyện ý gọi? Nếu như ngươi cảm thấy ai gia bắt ngươi chép “Quy tắc nữ nhi” là đang gây khó dễ cho ngươi thì ngươi không cần chép nữa!” 
Ôn Yến đứng dậy, quỳ xuống trước mặt Hoàng Thái hậu sau đó ngẩng đầu chân thành nói: “Hoàng tổ mẫu hiểu lầm cháu dâu rồi, ban nãy đúng là cháu dâu có chút thất thần chứ không phải là đang bất mãn với Hoàng tổ mẫu, thực ra trong lòng cháu có chút khó chịu. Mặc dù nói nam nhân trong thiên hạ đều 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/173219/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.