Chủ gánh hát cuối cùng lấy ra hai mươi tờ giấy giao vào tay của tướng quân áo trắng như đang hiến dâng bảo vật.
“Lui xuống đi.” Không giống với vẻ mặt ôn hoà trước đó, lần này khuôn mặt của tướng quân áo trắng rất âm trầm, chỉ là khi nhìn thấy số giấy trong tay hắn, trong đôi con ngươi của hắn còn hiện ra một sự ôn dịu.
Chủ gánh vừa quay người, tướng quân áo trắng liền vội vàng mở tờ giấy trong tay mình ra, bởi vì bên trong toàn là câu chuyện của tiểu nữ nhân đó.
Chỉ là sắc mặt hắn càng lúc càng khó coi, đợi sau khi coi xong hết hơn hai mươi tờ giấy đó, sắc mặt hắn âm trầm, hệt như mây đen vậy.
“Gia, là công chúa…..” Thị vệ ở bên cạnh hắn lại bị sự im lặng của hắn doạ sợ, hắn thật sự quá sợ cơn bạo phát sau sự im lặng của gia nhà hắn rồi, cho nên hắn nhịn không được mà mở miệng, đương nhiên cũng chuẩn bị sẵn sàng bị mắng một trận rồi, ai bảo mấy ngày này gia rất ít khi có tin tức của Kinh Mặc công chúa, tâm trạng u uất các thứ chứ….
“Đưa ba người có tên là Trương Quyền, Lý Tiến Bảo, còn có tên Tôn Đức Quang ở trong gánh hát vào Nam Phong Quán cho ta.” Đôi môi mỏng của người nam tử nhẹ nhàng thốt ra một câu nói, nhưng đã thành công làm người bên cạnh sợ bắn mình.
Gánh hát này là do gia nghĩ đủ mọi cách để dụ từ Thành Kinh Mặc tới, ba người này còn là nam nhân yếu đuối, còn chưa gặp gia qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1631406/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.