“Lần này, chép ‘thần nông bản thảo’ mười lần, còn tái phạm, đuổi khỏi sư môn.” Lời nói của Ôn Yến lạnh lẽo như băng, nghĩ tới bộ dạng mũi miệng chảy máu của Tống Vĩnh Kỳ ở trong tẩm thất vừa nãy, cô cũng kinh sợ rất lâu.
Cô cuối cùng vẫn yêu thương đứa trẻ An Nhiên này, không dám nói ra cảnh máu tanh trong phòng.
“Sư phụ, An Nhiên biết rồi, sau này sẽ không tái phạm nữa.” An Nhiên biết nguyên tắc hành y của sư phụ, đó cũng là mục tiêu của bản thân, nếu như không phải là vì sư phụ, cậu bé sẽ không để mình có ngoại lệ này.
“Các con trở về trước đi.” Công chúa Ôn Tư nói xong thì xoay người đi vào trong tẩm thất của Tống Vĩnh Kỳ, lúc này nam nhân nằm trên giường sắc mặt trắng bệch, cho dù ngủ rồi, chân mày vẫn ẩn chứa sự ưu tư, cô cầm khăn lông, nhúng vào trong nước ấm, vắt khô, sau đó nhẹ nhàng lau trán của Tống Vĩnh Kỳ.
Đọc chương đầy đủ CHƯƠNG 703: TÌNH NGHĨA QUYẾN LUYẾN.
Rất rất lâu sau, cô cuối cùng cũng nhìn thấy lông mi của Tống Vĩnh Kỳ động đậy, thấy y cuối cùng cũng không muốn mở mắt ra, cô cuối cùng vẫn không nhịn được mà khẽ nói: “Mặc kệ trước đây chàng đã làm gì, ta đều sẽ tha thứ cho chàng, bởi vì lỗi sai ở ta, ta đã quên mất chàng, quên mất con của chúng ta.”
Ôn Yến biết Tống Vĩnh Kỳ là đang sợ hãi, hai người ở bên nhau nhiều năm, cô trước nay chưa từng cho y cảm giác an toàn, chỉ nghĩ vậy, Ôn Yến cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1631379/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.