"Thiên Sơn, ta hy vọng nàng chính Ôn Yến của ta hơn bất cứ ai." Dứt lời, Tống Vĩnh Kỳ thở dài một hơi, chàng cũng sợ, ngộ nhỡ nàng không phải là Ôn Yến của mình thì chàng phải làm thế nào?
"Dung mạo có thể cải biến, nhưng tính tình sẽ không đổi, chưởng môn không coi chúng tôi là nô tài nên mới dùng tính mạng để che chở, chỉ cần dựa vào điểm này, nàng chắc chắn là chưởng môn." Thiên Sơn chưa nhìn thấy người mà Tống Vĩnh Kỳ kể, nhưng chỉ cần dựa vào chuyện này, nàng gần như có thể chắc chắn.
Trên thế giới này, phụ nữ có thể giống Ôn Yến không nhiều, nhất là còn có gương mặt giống hệt Ôn Yến.
"Ừm, ngày mai ta dẫn ngươi đi gặp nàng một chút." Tống Vĩnh Kỳ khẽ trầm giọng trả lời.
"Hoàng Thượng, ngày mai hay là thôi đi, hôm nay nàng cảm nhận về chúng ta không tốt, nếu ngày mai chúng ta đi tìm nàng, nàng sẽ đuổi chúng ta đi." Nghe thấy dự định của Tống Vĩnh Kỳ, đáy lòng Lộ công công đã kêu than ngập trời. Ông ta thậm chí có thể tưởng tượng được, nếu ngày mai chủ tử tự mình đi gặp chưởng môn Ôn Yến, nhất định sẽ bị đuổi đi, nhất là người hầu gái nhỏ của nàng, sức chiến đấu thật sự là anh dũng, không hề kém Thiên Sơn...
"Vậy ngày kia chúng ta đi thì nàng sẽ có cảm nhận tốt về ta sao?" Tống Vĩnh Kỳ cũng biết mình không nên đi chọc rủi ro, nhưng nếu không đi, chàng phải lấy lý do gì để gặp được Ôn Yến chứ? Hiện chàng hận không thể từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1631328/chuong-652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.