Cả ngày hôm nay, Ôn Yến vẫn luôn hỏi Vạn Tường rằng Thiên Sơn đã đi đâu, trong lòng cô cho rằng nhất định đã có chuyện xảy ra, bởi tối hôm qua, Thiên Sơn ra ngoài đuổi theo tên Gia Cát Minh giả mạo kia, không thể có chuyện đi lâu như vậy vẫn chưa quay về được.
Gia Cát Minh nói nàng ấy đi xử lý chút việc, điều tra chuyện gì đó, nhưng cô thấy rõ là nói cho có lệ.
Đến giữa trưa, Vạn Tường đi ra ngoài, Vạn Lương tới hầu hạ thay, giống như đang lảng tránh sự truy hỏi của cô, vì Vạn Lương mới tới, nên lúc hỏi nàng ta, nàng ta chỉ trả lời là không biết.
Càng chờ đợi, trong lòng cô lại càng hoảng hốt.
Cô nhất quyết đòi Vạn Lương đỡ mình ra ngoài viện ngồi, Vạn Lương vốn định nói ngoài trời sắp mưa, không muốn cô ra ngoài, nhưng thấy cô cứ ngồi mãi trong phòng cũng dễ suy nghĩ miên man nên đành đỡ cô đi ra.
Gió mát lạnh, mang theo hơi ẩm của cơn mưa thổi tới, cũng không thể xua tan lo âu trong lòng Ôn Yến mà còn khiến cô cảm thấy thêm áp lực, đè nén.
Ôn Yến hỏi Vạn Lương: “Trời sắp mưa to phải không?”
Vạn Lương ngẩng đầu nhìn trời: “Vâng, sắp mưa to rồi ạ.”
“Mao Chủ Nhiệm với Đầu Than đâu?”
“Đã đưa tới rồi, giờ đang ở trong chuồng ngựa ạ.” Vạn Lương trả lời.
“Để Mao Chủ Nhiệm trong chuồng ngựa là được rồi, lát nữa ngươi mang Đầu Than tới đây chơi cùng ta đi.”
“Vâng!” Vạn Lương thưa.
Ôn Yến đưa tay khẽ vuốt hình thêu trên váy, mỗi khi khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630939/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.