Sáng sớm ngày hôm sau Thiên Sơn cũng về cung, nghe lời Bát Nương nói, nàng ta vui vẻ nhảy nhót, ôm lấy Ôn Yến, phấn khởi nói: “Tốt quá rồi tốt quá rồi, ta có tiểu chủ tử rồi.”
Bát Nương cười nói: “Xem ngươi vui vẻ như thể bản thân mình mang thai vậy, chủ tử xem xem ngày nào là ngày lành tháng tốt thì gả nàng ấy đi đi.”
Mặt Thiên Sơn đỏ lên, xì một tiếng về phía Bát Nương: “Nói linh tinh gì vậy, ai nói muốn gả cho tên ngốc đó, chàng ấy còn chưa qua thời gian khảo nghiệm của ta đâu.”
Thanh Nhi ngồi bên cạnh cười nói: “Tên ngốc đó là ai? Vừa rồi Bát Nương cô cô cũng không nói sẽ gả nàng cho tên ngốc nào mà? Không biết tên ngốc mà cô nương Thiên Sơn nhìn trúng là ai ta?”
Mặt Thiên Sơn lập tức đỏ ửng, giận dữ nói: “Được rồi được rồi, các người đều hùa vào cười ta, nói ta, muốn gả thì gả Bát Nương trước đi, nàng ấy lớn tuổi rồi, nếu còn không gả sợ rằng đến trứng cũng không còn mà rụng đâu.”
Bát Nương cười đánh nàng ấy: “Xấu quá đi, ta chỉ đùa thôi mà!”
Ôn Yến cười nhìn mấy người họ đùa giỡn hihi haha, tay đặt lên bụng, nỗi lo lắng trong lòng cũng đã được niềm vui thay thế, gạt tất cả sang một bên, cô rất mong chờ đứa bé này, mong chờ con của cô và Tống Vĩnh Kỳ.
Gần giữa trưa, bên phía Vĩnh Minh cung truyền tin tới nói rằng Hoàng thượng hạ chỉ, sắc phong Khanh Nhi làm Hoàng quý phi.
Tin tức truyền tới Thải Vi cung, Ôn Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tung-hoanh-co-dai/1630849/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.